HƯƠU LẠC LỐI - Trang 11

Các cô đi qua một chỗ, không hẹn mà cùng tò mò nhìn xung quanh về

phía lưới sắt, xuyên qua bụi cây và dây leo diện tích chặt chẽ ngăn cản tầm
mắt, có thể trông thấy chỗ kia có một mảng bóng người màu xanh xám lần
lượt chạy qua, theo đó còn truyền đến tiếng ồn ào tương tự trên bãi cỏ
mênh mông, thỉnh thoảng hàm chứa tiếng hô đầy khí thế của đàn ông.

“Đây là các phạm nhân đang thả gió*, hoặc là đang tụ tập vận động.”

Giáo sư Phương giải thích cho các cô nghe.

(*) tù nhân được đi lại trong sân hoặc được phép đi đại tiểu tiện.

Bạch Lộc hỏi: “Nơi này có bao nhiêu phạm nhân ạ?”

“Hơn năm ngàn, cơ mà bọn họ dựa theo thời hạn thi hành án còn lại

mà chia khu vực quản lý.”

Hà Thanh Thanh cũng có thắc mắc: “Sao em nghe được tiếng đàn ông

thôi, ở đây không có phụ nữ ư?”

Đường Giai nói: “Nhà giam nam nữ tách ra quản lý, có thể để bọn họ

thấy mặt thôi, vậy còn không xảy ra chuyện lớn à.”

Khương Kỳ tò mò dừng bước, hai tay nắm lấy lưới sắt, bắt lấy vài

nhánh cây mở ra khe hở, hai mắt nheo lại: “Thật sự đều là đàn ông, bọn họ
đang vận động trên sân thể dục, già trẻ đều có, mặc đồ tù thống nhất.”

Bạch Lộc quay đầu lại, thấy Khương Kỳ rớt ở phía sau, cô vội vàng đi

qua níu cô bạn xuống, cảnh giác nói: “Đừng nhìn nữa, trên này đều là máy
quay đó, người không biết còn tưởng rằng cậu muốn leo qua.”

Khương Kỳ vừa nghe cả người đều giật mình, ánh mắt sau kính râm

dè dặt lướt qua đầu lưới sắt, quả nhiên cách mấy mét là hai máy quay nằm
ngược nhau, luôn hướng về các góc trong khu vực theo dõi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.