Ánh rạng đông nơi nào, tại ngưỡng cửa phía sau sao, Bạch Lộc muốn
tự tay cạy ra.
......
Sau khi khai giảng một khoảng thời gian.
Trường học gần như không có việc gì, Bạch Lộc chỉ ở phòng ký túc,
trải qua cuộc sống một đường hai điểm.
Nhóm bạn cùng phòng cũng bận thực tập, nhưng chỉ có mình Đường
Giai trở về, cùng Bạch Lộc làm bạn ở phòng ký túc.
Ban đêm tán gẫu, Đường Giai mời Bạch Lộc: "Lúc nào cậu đến phòng
điều trị của bọn tớ tham quan một chút, chỗ bọn tớ người nào cũng có."
Bạch Lộc lật di động lên xem tin nhắn: "Chỗ tớ cũng bận rộn, không
đi đâu."
Đường Giai bắt đầu tự kể chuyện lặt vặt hằng ngày tại chỗ của mình:
"Hôm nay nhiều người tới lắm. Không ngủ ngon, chứng uất ức trước khi
kết hôn, ảo giác hoảng lạn... Ờ đúng rồi, có một cô gái rất đặc biệt, mất trí
nhớ còn thêm chứng hoang tưởng, cậu có biết cô ta vừa tiến vào liền hô lên
cái gì không?"
Bạch Lộc ngớ ra, nghiêng đầu: "Hô cái gì?"
"Cô gái kia vừa vào là tìm chủ nhiệm Trương của bọn tớ, nói cô ta
trước khi mất trí nhớ là vợ của con trai gia đình triệu phú, sợ đối phương
trở mặt chối từ, lại quên mất giấy kết hôn giấu ở đâu rồi, cần bọn tớ giúp cô
ta điều trị khôi phục trí nhớ, không đồng ý thì sẽ làm ầm với bọn tớ."
Bạch Lộc thổn thức thở dài: "Hơi nghiêm trọng."