HƯƠU LẠC LỐI - Trang 479

Điều đầu tiên cô nghĩ tới chính là ban nãy hình như anh đã nói lời gì

đó quan trọng, là nói với cô, nhưng cô thật sự chẳng nhớ ra, rốt cuộc anh đã
nói gì.

Bạch Lộc điên đảo đến mức tâm tư hỗn loạn, bởi vậy cũng không để

trong lòng, đột nhiên cô thả ra bàn tay ôm cổ anh, cơ thể cũng đẩy ra một
chút, muốn quan sát khuôn mặt của anh trong đêm đen.

Vừa mới ngồi thẳng lưng, cô nghe anh ẩn nhẫn nói: “Đến phòng em.”

Bạch Lộc ôm lấy khuôn mặt anh một cách chính xác, để anh nhìn

chính mình: “Anh mệt rồi ư?”

Trong hoàn cảnh tối om, cô nhìn thấy hình như trên khuôn mặt anh nở

nụ cười, âm thanh cũng trở nên hấp dẫn: “Anh sẽ cho em mệt trước.”

Bạch Lộc chớp mắt, tưởng tượng cô sẽ mệt đến mức nào.

Nhưng ở trước mặt anh, cô chịu lép vế.

Giờ phút này bọn họ vẫn kết hợp, anh bồng lấy cô từ trên tường, hai

tay ôm mông cô nhẹ nhàng đẩy lên một cái, sau đó chậm rãi rơi xuống, cô
cảm thấy anh lại tiến vào một phần, loại kích thích âm thầm này khiến cô
phát điên, hai chân đã rớt xuống đôi giày mười ngón thoải mái cuộn lại.

“Vậy anh để em mệt một chút, rất lâu rồi em chưa từng mệt.” Hai tay

cô đột nhiên che ánh mắt anh, nằm bên tai anh nói vậy.

Trong tiếng thở dốc hỗn loạn, cô nghe được hầu kết anh chuyển động:

“Bạch Lộc?”

Hơi thở cô phả vào bên má anh: “Ừ, anh nói đi.”

“Anh không nhìn thấy.” Cơ thể anh vẫn không nhúc nhích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.