HƯƠU LẠC LỐI - Trang 544

Bạch Lộc mím môi nói: “Tớ có một người khách, mất trí nhớ bốn

năm, cũng không biết làm sao bị thương, mấy năm nay vẫn không nhớ ra.”

Sắc mặt Đường Giai trở nên kỳ lạ, suy nghĩ rồi nói: “Nhiều năm vậy

không nhớ ra, chi bằng đừng nhớ nữa, bảo cô ấy sống cho tốt đi, hồi trước
không phải cậu cũng nói vậy à.”

“Không được.” Bạch Lộc kiên quyết lắc đầu, “Quá khứ của cô ấy liên

quan đến người và sự việc quan trọng, cần phải khôi phục.”

“Chuyện gì?” Đường Giai tò mò, nhích tới gần nhỏ giọng hỏi, “Phá án

hả?”

Bạch Lộc phiền lòng: “Cậu đừng lo tới, tớ cũng không xen vào.”

Đường Giai lại cười cười: “Cậu ngược lại rất để tâm đó.”

Bạch Lộc nóng vội, nói: “Cậu có giúp không?”

“Giúp.” Đường Giai rốt cuộc thẳng thắn, nhưng lại tò mò, “Nhưng tìm

ra thì có thể làm gì? Xem xác suất thành công tìm lòng tin ư? Chuyện mất
trí nhớ này sao không đến thẳng bệnh viện đi?”

Bạch Lộc cúi đầu nhìn mặt đất: “Tớ sẽ bảo cô ấy đến bệnh viện.”

Đường Giai đứng dậy nói: “Vậy cậu bảo cô ấy mau đến đi, tớ còn có

việc. Đúng rồi, bệnh cảm của cậu không sao chứ?”

Bạch Lộc lắc đầu: “Không sao.”

*

Bạch Lộc trở lại xin nghỉ một ngày, trong điện thoại nói mình có việc,

còn giải thích xin lỗi chuyện mình bỏ lại người khách một mình chạy đi
mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.