HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1189

[Husky] Chương 142: Sư tôn, đây là khổ hình

Edit: Chu – nguồn cung (thồn) cấp (họng) cẩu lương cho bóng đèn Thiên
Di 1000W
Beta: Đại Lục
Chẳng là trong một khắc Mặc Nhiên quay đầu ngàn quân, trong đầu Sở
Vãn Nình loé lên một ánh lửa, cơ hồ là cơ thể phản ứng lại trong giây lát,
cánh tay chống lên mặt tường, để lại phần lưng trần đầy đặn hữu lực.
Như vậy Mặc Nhiên sẽ không nhìn thấy chính diện của y, Sở Vãn Ninh
cảm thấy đầu óc mình thật là nhạy bén.
Tên ngốc này, căn bản không biết mình lộ ra trước mắt Mặc Nhiên, là hõm
eo gợi cảm, bắp đùi săn chắc đầy đặn, là một đôi chân thon dài hữu lực…
Y tựa như con thỏ tự làm lông mình, đặt trên ngọn lửa bị nướng thành vàng
rụm thơm ngon, quả thực chỉ còn thiếu mỗi câu “Mời ăn, đa tạ.”
Mặc Nhiên cảm thấy yết hầu khô khốc, mắt hình như có tia máu hiện lên,
nhịn một lúc, mới nói: “Sư tôn… Đang làm gì?”
Đang làm gì?
… Ừm … Tư thế này quả thật có hơi quái dị, nên nói thế nào mới có thể
bất động thanh sắc mà lừa người nhỉ…
Sở Vãn Ninh nghiêng nửa mặt, biểu tình lãnh túc, giấu đầu hở đuôi.
Mặc Nhiên đã thả y phục xuống, đi tới chỗ y, có lẽ vì ngược hướng ánh
sáng, y cảm thấy trên mặt Mặc Nhiên mang biểu tình làm người ta không
rét mà run, như sói đói trong rừng lâu ngày, nhìn thấy một miếng thịt tươi,
nhưng thịt kia kẹp trên bẫy bắt thú, sói đói kia do dự, cơn đói trong bụng và
lý trí kịch liệt giao chiến, chiến hoả từ thân thể tràn tới ánh mắt, mắt Mặc
Nhiên đen thẫm sáng ngời, tản ra chút u quang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.