[Husky] Chương 248: [Long Huyết Sơn] Quên
lãng
Edit: LuBachPhong36
Sở Vãn Ninh tự biết không còn lựa chọn nào khác, rốt cuộc vẫn khoác thêm
áo choàng lông chồn thật dày, giương ô giấy, đi đến đại điện Vu Sơn.
Trong điện, trên đế đèn hình cành cây bằng vàng, bạc, đồng, ngọn lửa lập
lòe tỏa ra ánh sáng rạng rỡ, chín mươi chín ngọn đèn dầu khi mờ khi tỏ rực
rỡ như dải ngân hà, khiến toàn bộ Vu Sơn điện ánh lên vẻ huy hoàng.
Người hầu hai bên đối với chuyện Sở Vãn Ninh thị tẩm đã biết rất rõ, thấy
y tiến vào, tất cả đều rũ mắt hành lễ. Sở Vãn Ninh mặt không biểu tình đi
xuyên qua hành lang thiên môn, bước vào tẩm thất phía sau điện —— đến
trước cửa gỗ trạm trổ, y vươn tay, đẩy cửa mà vào.
Trong phòng rất ấm, không giống với gió lạnh mưa sa bên ngoài, còn có
một mùi hương rượu ngào ngạt xông thẳng vào mũi. Mặc Nhiên lười biếng
nghiêng mình nằm tựa trên giường, ngón tay bạch ngọc cầm chiếc bình đất
nung, hắn đang uống rượu.
“Ngươi đến rồi.”
“……”
“Ngồi.”
Sở Vãn Ninh bước đến chiếu trúc cách xa hắn nhất, ngồi xuống, khép mắt.
Mặc Nhiên cũng không cưỡng ép y tới gần hắn, hắn đã uống khá say,
gương mặt tái nhợt đã phiếm hồng. Hắn nghiêng nghiêng đôi mắt, trong
con ngươi đen đến phát tím đang lập loè đốm sáng vụn vặt. Lại nhấm một
ngụm rượu, Mặc Nhiên ngửa đầu nhìn cột xà khắc rồng vẽ phượng, ngón
tay nhè nhẹ gõ gõ ở đầu gối.
Hắn đột nhiên hỏi: “Sẽ còn làm sủi cảo không?”