HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1007

lạnh, không có ai bồi bên cạnh hắn.
Người từng là Đạp Tiên Đế Quân, từng ở đỉnh Thái Sơn hô mưa gọi gió,
nhìn khắp nhân gian. Làm sao còn để tâm tới mấy giờ vỗ tay trên núi, vài
ba tiếng reo hò.
Đến nỗi xếp hạng…
Ai thích làm ai xếp cũng mặc.
“Ta còn chút chuyện khác muốn làm.” Mặc Nhiên cười nói, “Tiết Mông là
công tử, công tử có cách sống của công tử, ta là kẻ lưu manh, lưu manh
cũng có cách sống của lưu manh thôi.”
Vương phu nhân nhịn không được thương tiếc nói: “Đứa nhỏ ngốc này, nói
gì vậy, con giống với Tiết Mông, làm gì có khác biệt giữa công tử với lưu
manh cái gì.”
Mặc Nhiên cười hắc hắc, lại hơi chua xót.
Trời sinh phú quý và hèn mọn từ nhỏ, cho dù may mắn được vào Tử Sinh
Đỉnh này, nhưng mười mấy năm trước kia ngu ngốc trải qua, giống nhau
sao được chứ?
Nhưng thấy Vương phu nhân ôn nhu quan tâm, tự nhiên không dám nói gì,
gật đầu nói: “Bá mẫu nói đúng, con nói sai rồi.”
Vương phu nhân lắc đầu cười, cho hắn một túi gấm càn khôn nhỏ, phía trên
thêu hoa, nói: “Con ở bên ngoài, không ai chăm sóc. Túi gấm này con cầm
đi, trong có không ít thuốc trị thương, đều là bá mẫu tự chế, so với loại
thuốc tầm thường mua ngoài tiệm tốt hơn, giữ cẩn thận, đừng có làm rơi.”
Mặc Nhiên rất cảm kích: “Đa tạ bá mẫu.”
Sư Muội nói: “Ta không có gì để cho đệ, chỉ có miếng ngọc bội này thôi, đệ
cầm đi, dùng ôn dưỡng linh hạch.”
Mặc Nhiên cầm lên nhìn, quả thấy bạch ngọc như ngưng tri, là vật phẩm tốt
hiếm có. Hắn vội trả lại miếng ngọc vào tay Sư Muội, nói: “Cái này ta nhận
không nổi, quá quý rồi. Huống chi linh hạch ta hệ hoả, muốn ôn dưỡng…
Không khéo tẩu hoả nhập ma.”
Sư Muội cười nói: “Vớ vẩn gì thế, sao tẩu hoả nhập ma nổi?”
“Dù sao ta cũng không nhận.” Mặc Nhiên rất kiên trì, “Thân thể huynh yếu,
tự cho mình sẽ tốt hơn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.