HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1045

Nhưng Tiết Mông là thiếu chủ, ai dám cản?
Vì thế Tiết Mông đi vào dễ dàng.
Giờ sắc trời đã tối, cửa sổ nhà thuỷ tạ hơi hé, lộ ra ánh sáng như mật. Tiết
Mông không biết sư tôn đã tỉnh hay chưa, nên thả nhẹ bước chân, đẩy cửa
ôm sách vào.
Xung quanh thật an tĩnh, cậu nghe thấy tim mình đập, như chim tước nhảy
ở đầu cành.
Cậu tạm vứt “Bảng không hiểu biết” ra sau đầu, ngưng thần nín thở, ánh
mắt sáng ngời đến bên giường.
“…”
Yên lặng thật lâu, Tiết Mông ngây người.
“Hở?”
Trên giường không có ai?
Cậu cẩn thận nhìn kỹ phía trước, bỗng có một đôi tay lạnh băng đặt lên vai
cậu.
Một giọng hơi lạnh thấm hơi nước ướt át vang lên: “Các hạ tự tiện xông
vào Hồng Liên Thuỷ Tạ, là có ý gì?”
“…” Tiết Mông cứng đờ quay đầu, đối diện với gương mặt tái nhợt, ánh
đèn mờ ảo, cậu còn chưa kịp nhìn rõ, đã sợ tới mức “Ối—” Một tiếng, cánh
tay mạnh mẽ đánh về phía đối phương!
Thế mà tốc độ của đối phương còn nhanh hơn cậu, thân thủ như điện xé gió
bảo, bỗng đánh trúng cổ Tiết Mông, sau đó một chân thúc lên bụng Tiết
Mông, ấn cậu quỳ xuống, sách trong ngực áo nháy mắt rơi xuống đất mở
ra, quá chật vật.
Tiết Mông vốn chỉ đột nhiên chấn kinh, nhưng lúc bị người nọ đá cho quỳ
xuống, lại thực khiếp sợ!
Nên biết cậu đã hơn xưa, năm năm tu luyện chăm chỉ, Nam Cung Tứ cũng
không phải đối thủ của cậu, nhưng người cậu còn chưa thấy rõ mặt này chỉ
trong hai chiêu đã triệt để không chế cậu, là ai?
Trong đầu ầm ầm vang lên, máu chảy ngược lên não.
Nhưng mà lúc này, lại nghe giọng lạnh băng cực kỳ của người nọ: “Ta bế
quan năm năm, giờ lại có người dám xông vào nơi ta ở. Ngươi là đệ tử của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.