HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 110

Hành lang bên này đứng một hàng, bên kia đối diện lại có một hàng, cách
không xa lắm, hắn nhìn không ra Sở Vãn Ninh và Sư Muội.
Đội ngũ chậm rãi bước lên phía trước, thỉnh thoảng có thể nghe thấy giọng
lễ quan từ lâu vũ, từng đôi từng đôi minh hôn, từ từ hoàn thành.
Mặc Nhiên nhìn thoáng qua Trần Diêu thị phía trước, cảm thấy chỗ nào
không đúng, nghĩ nửa ngày, hàng phía trước dần ngắn đi, sắp đến mấy đôi
cuối cùng, đồ lưu manh não hỏng rốt cuộc thông suốt–
A! Theo đội ngũ, nữ nhân trước mặt này, chẳng phải sẽ cùng Sư Muội bái
đường thành thân? Còn mình phải cùng tiểu tiện nhân Sở Vãn Ninh kia
sao? Kết quả gì đây!
Lập tức, vị đế quân Nhân giới tiền nhiệm này không vui, phiết môi, không
khách khí kéo Trần Diêu thị, phá đội hình, lên đứng trước người ta.
Tiểu đồng đi bên cạnh sửng sốt, nhưng Mặc Nhiên rất nhanh cúi đầu rũ
mặt, như quỷ thắt cổ, gục xuống trong đám thi thể, Kim Đồng Ngọc Nữ tu
vi không cao phát ngốc một lúc, không hiểu nơi nào có vấn đề, cho nên chỉ
ngây ngốc, không có phản ứng gì.
Mặc Nhiên vui vẻ. Hứng thú bừng bừng đi trong hàng ngũ, chuẩn bị đến
cuối, cùng Sư Muội ở hành lang bên kia gặp nhau.
Trong lúc đó.
Sở Vãn Ninh nhìn thoáng qua Sư Muội đứng trước mình, nghĩ một lát,
không biết phía trước sẽ gặp nguy hiểm gì.
Y trước giờ mạnh miệng nhưng mềm lòng, tuy rằng hà khắc làm người ghét
bỏ, nhưng kỳ thật, chỉ cần y ở, dù xảy ra chuyện gì cũng không để đồ đệ mạ
hiểm.
Vì thế, y cũng kéo Sư Muội, đem tiểu gia hoả đang hôn mê ra sau lưng, bản
thân đứng vào vị trí vốn của Sư Muội.
Đến lượt y.
Quỷ xướng đứng ở hành lang cầm một khay đỏ, thấy Sở Vãn Ninh tới, hì hì
cười, thiếu nữ không có gương mặt phát ra thanh âm thanh thuý ướt át.
“Chúc mừng nương tử, chúc mừng nương tử, vừa gặp mà như thân thiết từ
lâu, bên nhau bạc đầu.”
Sở Vãn Ninh nháy mắt đen mặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.