HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1119

dao động.
Có người vào.
Sở Vãn Ninh lập tức biến sắc, đột nhiên lấy chăn che hạ thân, người đi
cũng thật nhanh, có lẽ dùng khinh công mà tới, y nghe thấy cửa vang lên
hai tiếng “cốc cốc”.
“Sư tôn, người dậy chưa?”
Giọng so với nam nhân trong mơ không khác lắm. Chỉ là trong mơ âm
thanh này ướt át, chứa ái dục và nóng bỏng vô hạn.
Mà thanh âm ngoài cửa lại bình thản cung kính, thậm chí mang mấy phần
sầu lo, có lẽ thấy giờ này Sở Vãn Ninh vẫn chưa tỉnh, có hơi sốt ruột.
Sở Vãn Ninh dựa vào giường, ôm chăn, nghe nói vậy, cảnh trong mơ mà
hiện thực như bị đánh tan, trong mơ lâm li triền miên, va chạm kịch liệt, so
với giọng của người bên ngoài từng chút sáng lên, vì thế tình triều nổi lên,
càng khó đè yên.
Y đang chuẩn bị nằm xuống giả vờ ngủ, chợt nghe Mặc Nhiên ở ngoài nói:
“Sư tôn, người có ở trong phòng không? Nếu có thể nói chuyện, thì ta vào
đây.”
Ta vào đây…
Rõ ràng câu tầm thường như thế, đơn giản như thế, lại làm Sở Vãn Ninh
nhớ tới nam nhân trong mơ đè trên người y, môi khẽ mở, dương cương
nhiệt khí của giống đực tựa như muốn làm y bị bỏng.
Người kia thở dốc nói: “Thả lỏng một chút, ta vào đây.”
Mặt Sở Vãn Ninh đỏ bừng lên, cả người ngẩn ra ngồi trên giường, y phục
hỗn độn, trong lòng tức giận, ánh mắt hung dữ không cam lòng, nhưng
hung dữ không cam lòng kia như cát sỏi trên bờ, trời đồng lộ ra đá sỏi lởm
chởm lạnh lẽo, làm người không dám nhìn thẳng, nhưng nếu nước mùa
xuân dâng lên, dòng nước chảy siết, những răng nanh đó đều bị ánh sáng
liễm diễm mềm mại bao phủ, không còn nửa phần hung ác.
Y rất hiếm khi vô thố khó kiềm như vậy, cơ hồ chưa bao giờ có dục vọng
mãnh liệt như vậy.
Y ngốc tại chỗ, đến tận khi Mặc Nhiên đẩy cửa vào, y mới đột nhiên phản
ứng lại, nên giả vờ ngủ, cũng không kịp nữa rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.