HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1128

[Husky] Chương 135: Sư tôn tìm thầy

Ngọc Lương Thôn là một thôn rất nhỏ, sống trong thôn phần lớn là những
người tuổi đã cao, người trẻ tuổi không nhiều, nên mỗi năm đến mùa thu
hoạch, đều có Tiên Quân tới từ Tử Sinh Đỉnh hỗ trợ.
Chuyện uỷ thác này không liên quan tới việc tu đạo, đặt trên tiên môn khác
tuyệt đối không có người nhận, nhưng Tiết Chính Ung cũng với anh trai
của ông dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng, từ nhỏ đã suốt ngày vất vả, nghe
nói ăn cơm mọi nhà để lớn, nên lão tá điền đối với thỉnh cầu này, ông
không những chẳng cự tuyệt nổi, còn mỗi lần nhận được uỷ thác, đều phái
đệ tử đi làm.
Thôn kia cách Tử Sinh Đỉnh không xa, không gần, chỉ là đi bộ thì phiền,
ngồi xe ngựa thì làm cao quá.
Nên Tiết Chính Ung chuẩn bị cho họ hai con ngựa, Sở Vãn Ninh xuống sơn
môn trước, thấy Mặc Nhiên đứng dưới một gốc phong cao to, giờ đã là cuối
thu, tầng tầng lớp lớp nhuộm màu, lá phong đỏ rực, gió thổi qua, lá cây nhỏ
bé xào xạc rực rỡ như gấm, như cá chép đỏ dũng dược.
Trong tay Mặc Nhiên giữ cương một con hắn mã, mà con bạch mã khác lại
thân mật cọ cọ lên mặt hắn, hắn đang cầm một ngọn cỏ hoa linh lăng đùa
tụi nó, nghe thấy tiếng bước chân, hắn quay đầu, đúng lúc vài lá phong đỏ
bay xuống, Mặc Nhiên giữa hoa lá ngửa đầu cười.
“Sư tôn.”
Bước chân Sở Vãn Ninh hơi ngừng lại, cuối cùng dừng trên mấy bậc thang.
Ánh mặt trời chiếu qua khe hở của lá, thấm vào rêu xanh trên thềm đá, y
đứng đó nhìn nam nhân cách không xa kia, có lẽ vì làm việc nhà nông, Mặc
Nhiên hôm nay không mặc đồng phục của đệ tử Tử Sinh Đỉnh, cũng không
mặc bộ y phục trắng đem theo lúc về kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.