HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1158

“…”
Sở Vãn Ninh không cho rằng mình có gương mặt hoà ái dễ gần, con mèo
kia là bằng chứng tốt nhất. Nhưng người không giống mèo, mèo không tính
kế, người thì sẽ có khả năng bày mưu.
Quả nhiên, Lăng Nhi nói một đống chuyện không đau không ngứa với y
một lúc, làm như tuỳ ý mà hỏi một câu: “Tiên Quân, Tử Sinh Đỉnh các
ngươi… Muốn nhận đệ tử như thế nào? Người thấy ta như vậy… Có được
không?”
Sở Vãn Ninh nói: “Đưa tay ra.”
“A…” Nàng mở to hai mắt, sau đó hưng phấn làm theo. Sở Vãn Ninh đặt
đầu ngón tay trên mạch nàng, sau một lúc, nói: “Không nhận.”
Mặt Lăng Nhi lập tức đỏ lên: “Là, là không có tuệ căn sao?”
“Ta bảo ngươi đưa tay ra, là muốn xem linh hạch của ngươi, vậy hẳn là
ngươi đã từng hỏi người khác rồi.” Sở Vãn Ninh nói, “Cô nương không có
duyện với tu tiên, chỉ sợ tu mấy năm cũng chỉ dừng ở Trúc Cơ, chỉ uổng
phí thời gian, vẫn nên từ bỏ ý niệm này thôi.”
Lăng Nhi không nói nữa, cúi đầu, dáng vẻ rất mất mát. Sau lúc lâu mới
mím môi, nhỏ giọng nói: “Đa tạ Tiên Quân dạy bảo.”
“Không cần cảm ơn.”
Nàng yên lặng bỏ đi, Sở Vãn Ninh nhìn bóng dáng nàng, tâm tình hơi phức
tạp. Đối với người ở Hạ Tu giới mà nói, bá tánh họ sẽ càng mong muốn
được vào Tiên môn hơn Thượng Tu giới, bởi vì người ở Thượng Tu giới
đối với việc tu tiên chỉ để rạng danh tổ tiên, nhận được chút thanh danh
thôi.
Nhưng đối với người ở Hạ Tu giới, đôi khi lại là để giữ mạng.
Sở Vãn Ninh dựa vào gốc cây, lại muốn một ngụm trà, giờ trời đã chuyển
lạnh, mới không uống một lát như vậy, nước trà đã nguội. Y uống ba ngụm
cho cạn, nhắm mắt muốn nghỉ ngơi một lát, nhưng mà đêm qua ngủ muộn
quá, hôm nay lại dậy sớm, thành ra ngủ quá sâu, đảo mắt đã hơn nửa ngày
trôi qua.
Đợi y tỉnh dậy, trời đã đổi sang màu máu, quạ trên cây kêu vang, bên ruộng
chỉ còn vài bó lúa và sọt thóc chỉnh tề.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.