HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1159

Sở Vãn Ninh cả kinh, bỗng mở to mắt.
Y thế mà dựa vào cây ngủ tới tận hoàng hôn, có lẽ vì thân phận y cho phép,
những nông dân đó cũng không phải không biết xấu hổ mà tới đánh thức y
dậy, không những thế mà còn để y ngủ, còn có người sợ y cảm lạnh, cởi áo
ngoài của hắn đắp cho y.
“…”
Áo ngoài…
Sở Vãn Ninh muốn ngồi dậy, bên mũi lại phảng phất mùi hương quen
thuộc, y phục hồi tinh thần, hạ mắt nhìn chiếc áo ngoài kia, chất liệt thật
thô, nhưng đã giặt sạch, giữa sợi vải quanh quẩn hương bồ kết.
Là y phục của Mặc Nhiên.
Không biết vì sao, hiểu được chuyện này, Sở Vãn Ninh vốn đang muốn
ngồi dậy lại ngừng động tác, y thả lỏng nằm lại, nửa khuôn mặt vùi vào
dưới áo, chỉ lộ ra đôi mắt trong trẻo, hơi híp lại, che giấu cảm xúc không rõ.
Đúng là điên rồi.
Y híp mắt xuyên qua lông mi, ngồi trên bờ tìm thân ảnh người kia. Y rất
nhanh nhìn thấy, giờ Mặc Nhiên trưởng thành anh tuấn cao lớn như vậy,
đứng ở đâu cũng thập phần đáng chú ý.
Nam nhân trẻ tuổi kia đang giúp thôn trưởng đem lúa gặt xong lên xe bò,
hắn quay lưng về phía Sở Vãn Ninh, có lẽ lao động cả ngày hơi nóng, hắn
cùng các nông dân khác, đều cởi áo ngoài ra, lộ phần lưng tinh tráng, màu
mật.
Dưới ánh hoàng hôn, lưng hắn rộng lớn đầy hơi nóng, mồ hôi chậm rãi
chảy xuống theo cơ bắp, chảy đến quanh hông, uống lượn bên eo săn
chắc…
Hắn như sắt nóng, như than trong lò, đem tình ý ôn nhu đều bốc hơi như
dục vọng nam nhân, Sở Vãn Ninh xa xa nhìn, đáy mắt dần hiện lên cảnh
tượng nhàn nhạt, chỉ còn lại một mình người nọ, cơ bắp lưu loát như liệp
báo, còn có nửa khuôn mặt đang cười đùa cùng thôn trưởng, lúm đồng tiền
thật sâu, ánh mắt lương thiện, nhìn anh tuấn mê người.
Tựa hồ cảm thấy có ánh mắt nhìn mình sau lưng, Mặc Nhiên quay đầu, Sở
Vãn Ninh vội nhắm mắt lại, giả vờ ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.