HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1199

Có mấy nam nhân chưa từng hôn phối, có thể đối với nữ nhân dáng đẹp
mặt đẹp, đối với nữ nhân chủ động nhào vào lòng mình, nghĩa chính từ
nghiêm, nói ra câu “Không động tâm”? Có thể đối với ôn hương nhuyễn
ngọc, chút dục vọng cũng không có?
Nàng ngây người tại chỗ hồi lâu, nói: “Ngươi… Sao ngươi có thể… Ngươi
sao có thể sẽ…”
Nàng có hơi khó mà mở miệng nổi.
Thật ra nàng muốn nói, sao ngươi có thể không có chút dục vọng? Chuyện
này không bình thường.
Mặc Nhiên trong do dự của nàng cũng đã hiểu ý, nhưng hắn thật sự không
muốn giải thích với nàng, hắn và nàng ta vốn chỉ là bèo nước gặp nhau,
thiếp muốn có tình duyên như sương sớm, lang lại hồn nhiên không có chút
ý niệm.
Nàng thích nghĩ như thế nào, kệ nàng ta.
Mặc Nhiên thấp thấp nói với nàng một câu: “Xin lỗi.” Nghiêng mình đi vào
trong bóng đêm.
Gió đêm thôi lên mặt hắn, hắn không nhịn được nheo mắt lại.
Nói chuyện vơi Lăng Nhi một hồi, hắn bỗng nhiên ý thức được, mình cho
tới nay, về tình yêu, có khả năng hiểu nhầm chỗ nào rồi.
Lăng Nhi hỏi hắn “Ngươi thích kiểu nào?”
Vấn đề này, hắn giống như xưa nay chưa từng để tay lên ngực tự hỏi qua.
Người được chút ít ấm áp, luôn không có quá nhiều lựa chọn, chỉ cần ai phá
lệ đối tốt với hắn, hắn liền dâng lên một trời nhiệt huyết.
“Thích kiểu nào?”
Trong tiềm thức của hắn, đây là một câu không dám hỏi.
Kỳ thật mỗi người sống trên đời này, vốn đều có một khẩu vị và đam mê
đặc thù. Mặc Nhiên khi nhỏ thường ở ven đường nhìn những đứa trẻ khác
kéo áo cha mẹ nó, nói: “Ta thích ăn cái này, cái này có hành rồi.” Hoặc là
“Mẹ, lồng đèn màu đỏ đẹp hơn lồng đèn màu vàng, ta thích cái màu đỏ cơ.”
Nhưng hắn không thể nói vậy, nói ra cũng vô dụng, hắn có thể ăn, cũng chỉ
là bánh bột ngô rẻ nhất, còn phải bẻ ra, chia cho mẫu thân mình một nửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.