HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1201

Hắn thật sự thích hoà thuận, hơn cả thích kiên cường sao?
Hắn thật sự thích đôi mắt đào hoa lưu luyến, hơn cả mắt phượng sắc bén,
phủ tầng sương lạnh?
Hắn… Hắn thật sự thích Sư Minh Tịnh ư? Mà không phải… Mà không
phải…
Hắn không dám nghĩ tới cái tên kia, nhưng tim hắn đập loạn không ngừng,
máu nóng lên như lửa đốt.
Mặc Nhiên bị ái dục của bản thân làm hoảng rồi.
Ái dục, ái dục, ái và dục không thể chia cách, không thể tách rời, bị dung
mạo của đối phương hấp dẫn, bị giọng của đối phương, khí vị của đối
phương, thậm chí là bị ánh mắt của đối phương mê hoặc, muốn xâm chiếm,
muốn có được, muốn thân thể vốn chẳng có quan hệ với mình, lưu lại hơi
thở của mình, muốn ở trong cơ thể đối phương, đâm thứ nóng bỏng của
mình vào.
Hắn trước nay đều cho rằng tình yêu là thần thánh, người yêu không thể
khinh nhờn.
Nhưng làm sao có thể thật sự không khinh nhờn?
Yêu thương nhiệt liệt, khát vọng, cơ thể kia ngay trước mắt mình, sao có
nhịn được không cho cả người khô nóng, không suy nghĩ bậy bạ?
Thế gian có nhiều loại tình yêu, cũng chỉ có tình yêu, không thể sạch sẽ.
Nói dính mồ hôi nóng bỏng, có dáng vẻ cơ thể, có chú định dây dưa bên tóc
mai, có mùi tanh của hoa thạch nam, nó liên quan tới rên rỉ, liên quan tới
tình cảm mãnh liệt, nó nhất định phải trong vũng lầy ướt át mới có thể sinh
ra nhuỵ hoa kiều diễm.
Mặc Nhiên phi nước đại trong bóng đêm, bỗng dừng chân, ánh mắt sáng
đến đáng sợ, biểu tình hoảng hốt.
Trong đầu tựa hồ có thứ gì vỡ vụn, bị hắn chùn chân bó gối tới tận giờ, bị
hắn ngu xuẩn cố chấp áp chế cỗ cuồng lưu kia, dùng thanh thế dời non lấp
biển của hắn che khuất, ngầm chiếm lấy hắn.
Hắn sợ hãi đứng tại chỗ.
Dục vọng, dục niệm.
Tình yêu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.