HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1205

Mặc Nhiên do dự một lát, làm theo quy củ, mang thảo hoàn để ở phát gian,
đôi mắt đen của hắn rất sáng, nhưng có chút không biết làm sao, hắn mang
phát quan cẩn thận, lại thật cẩn thận nhìn Sở Vãn Ninh. Gương mặt ngăm
đen tuấn tú, giờ lại dần dần đỏ lên dưới ánh lửa.
Sở Vãn Ninh bị hành động kỳ lạ của hắn doạ rồi, nên đôi mắt lại mở lớn
hơn, lấp lánh trừng hắn.
Trong tầm mắt không hề che dấu của Sở Vãn Ninh, Mặc Nhiên rủ mi, mím
môi không nói gì, nhìn có hơi nhu thuận, lại có hơi ngại ngùng.
Hình như loại thiếu niên ngu ngốc kiểu này, đến tuổi biết đến vẻ đẹp của
tình yêu, tình đầu chớm nở, hết thảy đều có vẻ vụng về, ngốc đến có chút
đáng thương, lại có chút đáng yêu.
Sở Vãn Ninh: “…”
Nếu lúc nãy y là kinh, thì giờ có thể nói là hãi.
… Y chắc mù rồi!
Nếu không sao lại cảm thấy, nam nhân cao lớn thô kệch hùng hoá, bỗng
nhiên là ra vẻ như, uống lộn thuốc rồi?

Tác giả có lời muốn nói: Sao ngươi không có phản ứng
Lăng Nhi: Mặc Tiên Quân, ta ôm ngươi ngươi không phản ứng, ngươi có
phải có bệnh khó nói (ghét bỏ đánh giá), cần tìm lang y tới khám cho
ngươi, dùng phương thuốc bí truyền, trị liệt dương không.
Mặc Nhiên: … Cô nương, đoạn tụ, hiểu chút đi.
Lăng Nhi: Doạ, ngươi cắt đứt tay áo*? Ta giúp ngươi vá lại?
(Đoạn tụ là trong “Đoạn tụ chi phích” mối tình cắt đứt tay áo, chỉ đồng
tính luyến ái ở Trung, Lăng Nhi hiểu nhầm.)

Chu: Nhóm mình quyết định edit chậm lại, sắp vào năm học mới rồi,
nhóm đa số toàn là học sinh, sinh viên, nên bắt đầu từ mai chỉ còn
update ngày 1 chương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.