HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1226

“Ngươi đừng lấy khuỷu tay gẩy ta, nói nhỏ thôi, nếu bị Ngọc Hành trưởng
lão nghe thấy các ngươi đem người ra cá cược, kiểu gì cũng lột da sống các
ngươi đó!”
“Ha ha ha, ta mặc kệ, hai mươi lá bạc này là của ta~”
Đệ tử kia nói, liền muốn lấy lá bạc thắng được trên bàn cơm, nhưng tay còn
chưa kịp động, người bên cạnh đã nói nhỏ, khẩn trương mà hô nhỏ: “Từ từ,
thắng bại chưa định, trưởng lão lại động đũa rồi!”
“Gì?”
Nhìn lại, quả nhiên Sở Vãn Ninh gắp miếng thịt bò kia lên, dân cá cược
trợn trắng mắt nhìn, cảm thấy tâm mình cũng lên xuống theo chiếc đũa
bạch ngọc, nửa vời, bị nhéo tới đau.
“Sẽ ăn sẽ ăn sẽ ăn… Hai mươi lá bạc hai mươi lá bạc hai mươi lá bạc…”
Đệ tử cược Sở Vãn Ninh ăn thịt bò không ngừng lải nhải, khẩn trương mà
rung đùi. Bỗng ánh mắt hắn cứng lại, cả người như đông cứng, “A!!”
Ngọc Hành trưởng lão, lại gặp miếng thịt bò lên, không thèm nói một lời
mà ném lại vào bát Mặc Nhiên!
“… …”
“Ha ha ha, thắng hiểm, thắng hiểm!”
“Ta đã nói khẳng định không ăn mà, tới, lá bạc đều là của ta.”
Đệ tử thua cược than ngắn thở dài, lập tức uể oải không phấn chấn nổi, thua
mất bao nhiêu tiền mua linh hạch của mấy tháng này rồi đó!
Đang ngán ngẩm, bỗng, hắn thấy khuỷu tay Mặc Nhiên động, thân người
cao lớn hơi ngả về trước, lại nói với Sở Vãn Ninh mấy câu, sau đó tên đệ tử
thảm bại này tận mắt nhìn thấy Mặc sư huynh lại gắp miếng thịt bò lên, kẹp
thêm rau dưa, lại đưa tới bên môi Sở Vãn Ninh.

???
Đệ tử này sợ ngây người—- Mặc sư huynh định đút cho trưởng lão ăn đấy
à!?
Hiển nhiên Sở Vãn Ninh rất không quen, y không khách khí gạt đũa của
Mặc Nhiên đi, vẻ mặt nghiêm túc mà nói hai chữ.
Khẩu hình kia quá dễ hiểu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.