HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1232

“Chẳng lẽ ngươi không rõ à?” Thần sắc Tiết Mông có hơi quái dị, nói,
“Hôm nay Nho Phong Môn đưa tới thiếp mời, vị Tống tiểu thư kia, còn nhờ
gửi cho ngươi một lá thư riêng. Ngươi với nàng ta không có quan hệ gì,
nàng ta sao lại viết thư cho ngươi? Mặc Nhiên, không phải ta nói ngươi,
nhưng ngươi chọc ghẹo nàng ta khi nào?”
“… …” Mặc Nhiên khó yên lòng, lưng như bị kim đâm, sau hồi lâu mới
nói, “Viết cho ta? Không nhầm chứ…”
“Không nhầm được.”
Tiết Mông nói, lấy thư từ vạt áo ra, đập lên bàn trước mặt Mặc Nhiên:
“Giấy trắng mực đen, viết Mặc Tiên Quân thân mến, Thu Đồng bái thường,
còn sai được à?”
Mặc Nhiên liếc phong thư kia, tâm như nổi trống, trong đầu có vô số suy
nghĩ.
Là bút tích của Tống Thu Đồng, nhưng mình và Tống Thu Đồng trong kiếp
này như bèo gặp nước, trước đại hôn của nàng ta, gửi thư cho mình làm gì?
Tiết Mông khoanh tay, rất không vui vẻ: “Ngươi về tự đọc, hay đọc ở đây
trước mặt bọn ta?”
“…”
Mặc Nhiên nghiêng đầu, thấy Sở Vãn Ninh cũng đang nhìn mình, mày
kiếm hơi nhíu lại.
“Tự đọc à?” Tiết Mông có hơi giận, chỉ là hắn không quen nhìn chuyện
giữa nam nữ, có chút hùng hổ doạ người.
Nếu chuyện thật sự như thế, dù sao cũng không tránh khỏi được…
Mặc Nhiên chỉ cảm thấy chột dạ, đầu ngón tay đều lạnh, hắn không lên
tiếng, trầm mặc lấy giấy viết thư, xé phong thư mở ra.

Tác giả có lời muốn nói:
Mặc Nhiên: Sư tôn, uống canh đi.
Mặc Nhiên: Sư tôn, ăn thịt đi.
Mặc Nhiên: Sư tôn, ăn cá đi.
Mặc Nhiên: Sư tôn, ăn điểm tâm đi.
Mặc Nhiên: Sư tôn, uống rượu đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.