HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1231

Nhưng trong cuộc sống hằng ngày, thỉnh thoảng sẽ có vài thứ vẫn chạm tới
hắn, hắn sẽ vì một câu nói, vì một việc nào đó, lại rơi vào rối rắm rồi tự
ghét bỏ mình.
Hắn ngẩng đầu lên, lúc nhìn thấy Tiết Mông, tăm tối trên mặt còn chưa tan,
làm Tiết Mông bị doạ.
“Ấy, đồ chó chết ngươi làm gì? Nhìn ta với ánh mắt như thế? Nợ tiền ngươi
à?”
Mặc Nhiên biết mình vừa vào cõi tiên, lập tức ổn định, miễn cưỡng cười,
nói: “Ăn hơi no, ngươi có chuyện tìm sư tôn? Vậy các ngươi nói chuyện đi,
ta đi hít thở.”
“Đừng chứ, đừng đi, ngươi ngồi đó, chuyện này cũng liên quan tới ngươi
mà.”
“Liên quan gì ta? Chuyện gì?”
Biểu tình trên mặt Tiết Mông hơi vi diệu: “Nói ra ngươi cũng đừng thấy
mất mát…”
Sở Vãn Ninh nói: “Được rồi Tiết Mông, cứ nói thẳng đi.”
“Chà chà.” Tiết Mông vốn đang thừa nước đục thả câu nghe sư tôn vừa nói,
lập tức bảo, “Là thế này, lúc nãy nhận được thiếp mời, Tống Thu Đồng sắp
thành thân.”
Mặc Nhiên sợ đến biến sắc, huyết sắc trên mặt nháy mắt đều bị rút sạch.
Nhưng run rẩy này không phải vì Tống Thu Đồng mà có, là vì Tiết Mông
—- Kiếp này Mặc Nhiên rất rõ Tống Thu Đồng là dạng gì, nên hận không
thể quanh nàng ta, trả hết nợ trước giờ với nàng ta, quăng tám sào không
thấy bờ.
Nhưng Tiết Mông…
Sao Tiết Mông lại cho rằng, Tống Thu Đồng thành thân, mình sẽ mất mát?
Mặc Nhiên bình ổn nhịp tim, hắn cơ hồ nháy mắt thấy được Câu Trần giả
kia, vẫn luôn không xuất hiện trên mặt nước, chìm sâu sau màn độc thủ.
Người kia, rất có thể cũng trọng sinh, nếu thế, người nọ biết rõ quá khứ của
Mặc Nhiên, tội nghiệt kiếp trước của Mặc Nhiên, rõ như lòng bàn tay!
Mặt Mặc Nhiên càng trắng, cố trấn định, bất động thanh sắc nhìn Tiết
Mông: “Thế thì liên quan gì đến ta?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.