HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1333

Mai Hàm Tuyết đi đến trước mặt hắn, híp con ngươi lưu ly sắc bén, liếc
mắt nhìn hắn một cái.
Tiết Mông nghĩ thầm, nhìn cái gì mà nhìn? Tên nhà ngươi còn dám nhìn ta?
Ngươi hoa danh khắp thiên hạ, ta uy danh chấn Cửu Châu, khí thế đương
nhiên không thể thua.
Vì thế ngẩng đầu lên, cùng tên Mai Hàm Tuyết 250( đồ ngốc) liếc mắt một
cái, rất là uy nghiêm cùng xem thường mà hừ lạnh một tiếng.
“Mặt ngươi như thế nào lại sưng?”
Thế nhưng Mai Hàm Tuyết đi một nửa, lại ngừng lại, đứng ở trước mặt
hắn, cách hắn trong gang tấc, nhàn nhạt nhìn hắn.
“Còn sưng rất độc đáo.”
Tiết Mông câm nín, vẫn không thể nói được gì, kiêu ngạo mà “Hừ” một
tiếng.
Mai Hàm Tuyết:”……..”
“………” Mặt Tiết Mông nhanh chóng đỏ lên, đột nhiên quay đầu, đằng
đằng sát khí:”Ngươi quản ta? Ta đi đường không cẩn thận ngã!”
“Vậy ngươi đi đường cẩn thận.” Mai Hàm Tuyết thực bình tĩnh mà nói:”Có
thể ngã thành như vậy, cũng không dễ dàng gì.”
Dứt lời liền rời đi, để Tiết Mông đứng ngốc tại chỗ một lúc lâu, mới tức
giận đạm chân nói:”Mai Hàm Tuyết! Ngươi tên chó này! Ngươi, ngươi chờ
đó cho ta! Ta và ngươi không đội trời chung!”
Bị một bụng ủy khuất, Tiết Mông hốc mắt đỏ rực liền chạy từ hoa viên ra,
chạy trốn quá nhanh, thình lình đụng vào trước ngực một người.
Tiết Mông giận dữ mắng:” Ai? Đi đường không có mắt sao?”
Vừa ngẩng đầu, là nam nhân cao lớn thanh y tiêu sái, trên xiêm y còn thêu
hoa văn bằng sợi tơ ánh kim, trên đỉnh đầu đội mũ thanh ngọc của Cô
Nguyệt Dạ, hai hàng lông mi mảnh dài che phủ trước mắt, hắn nâng mắt
lên, tựa như trong mắt có mưa bụi Giang Nam, một khuôn mặt câu hồn
nhiếp phách.
Nam tử đẩy Tiết Mông ra, sửa lại y phục của mình, tâm tình của hắn tựa hồ
cũng không tốt, ngón tay thon dài vuốt thẳng nếp áo, Tiết Mông nhìn đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.