HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1382

Sở Vãn Ninh không nói lời vô nghĩa với Nam Cung Liễu nữa, trong mắt y
lạnh lẽo, đưa tay cầm Thiên Vấn, lạnh giọng quát lên: “Thiên Vấn, Vạn
Nhân Quan!”
Mấy chục dây liễu ánh kim từ dưới đất vươn lên, nhốt chặt những con rối
bị quân cờ Trân Lung điều khiển, sợi liễu thô to như rồng phá băng mà ra,
vụn băng bắn khắp nơi, Sở Vãn Ninh phi thân lên cổ thụ, gió thổi phần
phật, vạt áo tung bay, y nâng đôi tay thon dài hữu lực, gằn từng chữ.
“Cửu Ca, triệu tới.”
Kim quang không ngừng phát ra từ tay y, bên đầu gối tụ thành cổ cầm, đuôi
cổ cầm kia, tựa như một gốc cây còn sống, cành lá tươi tốt, hải đường nở
rộ, dây huyền cầm trong suốt toả sáng, không ngừng tản ra hàn khí.
Thần võ Cửu Ca.
Tuyệt chiêu quen nhất của Thiên Vấn là “Phong”, là sát chiêu, mà tuyệt
chiêu của Cửu Ca là “Tụng”, là chiêu thanh tâm. Sở Vãn Ninh nhẹ nhàng
gảy huyền cầm, tấu lên đoạn “Tụng” ngắn, những người dính quân cờ trên
lung đều mơ màng, bọn họ vốn còn giãy dụa trong dây liễu, nhưng giờ nhìn
quanh, tựa hồ đã hồ đồ rồi.
Nam Cung Liễu nổi giận, niệm chú quyết, trán nổi gân xanh, đấu với Sở
Vãn Ninh, mắt thấy khôn đấu lại, giận dữ quay đầu: “Sương Lâm, cắt
ngang tiếng đàn của y!”
“… Ta? Ài, được rồi được rồi.”
Từ Sương Lâm thở dài, cực kỳ bất đắc dĩ định tới cây cao Sở Vãn Ninh
đứng, nào ngờ một thân ảnh đen vụt tới, Mắc Nhiên chặn lại, giờ roi tiên,
không cho hắn đi.
“Sương Lâm trưởng lão, xin chỉ giáo.”
Từ Sương Lâm chớp mắt, bỗng cười nhạo thành tiếng: “Cản ta? Sư đồ các
ngươi đúng là một lòng, làm người cảm động quá.”
Sở Vãn Ninh liếc Mặc Nhiên một cái nói: “Kết giới.”
“Đều lập xong rồi.”
Hoá ra Mặc Nhiên không xuất hiện, là vì phụng mệnh tạo kết giới quanh
linh hồ. Thiên liệt lần này không khoa trương như ở trấn Thải Điệp, nhưng
Địa Ngục Vô Gian giam lại đều là ma quỷ tâm tính vặn vẹo, không còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.