HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 143

Hoá ra, La Tiêm Tiêm mất mẹ từ nhỏ, nghe cha nói, nàng còn có một ca ca,
nhưng ca ca thất lạc ở trong loạn lạc nơi Hạ Tu giới, không còn gặp lại,
cũng không biết sống hay chết. Lúc ca ca bị lạc, La Tiêm Tiêm còn chưa
tròn một tuổi, còn mặc tã, sau nàng cố nhớ ra huynh trưởng của mình,
nhưng không hề có ấn tượng.
La gia chỉ còn lại hai người La Tiêm Tiêm và cha, hai cha con sống nương
tựa vào nhau, phiêu bạt khắp nơi, cuối cùng xây một nhà nhỏ ở trấn Thải
Điệp, sống tại đây.
Năm đó, La Tiêm Tiêm mới năm tuổi. Con cả Trần gia Trần Bá Hoàn lớn
hơn nàng hai tuổi.
Khi đó Trần gia còn chưa phát tài, cả nhà ở trong hai căn phòng nhỏ, bên
tường có một cây quýt nhỏ, vừa đến mùa quýt, cành lá xum xuê, vươn sang
nhà La gia.
La Tiêm Tiêm ngửa đầu, nhìn quả quýt như lồng đèn tết Nguyên Tiêu, tính
nàng hướng nội dễ ngại, không chơi cùng ai, luôn kê ghế ngồi một mình,
ngoan ngoãn bóc đậu tương, thỉnh thoảng ngẩng đầu, nhìn quýt trong sân
Trần gia vươn sang.
Quả quýt vàng óng mê người, dưới ánh mặt trời, có thể nghĩ tới hương vị
chua ngọt.
La Tiêm Tiêm nhìn phát thèm, nuốt nước miếng, bên hàm hai tê.
Nhưng nàng không vươn tay hái, cha là người đọc sách, thi trượt, lại không
thiếu khí chất, đầu óc tú tài như hỏng, luôn dạy nữ nhi phải làm “Quân tử”.
La Tiêm Tiêm ba tuổi đã biết, không được ham phú quý, nghèo hèn không
thể thay đổi. Nàng tuy thèm, lại không đưa tay hái quả quýt ngay trước mắt.
Có một tối, La Tiêm Tiêm dựa vào ánh trăng, ngồi trong sân thở hổn hển
giặt đồ.
Thân thể cha nàng không khoẻ, phải nghỉ sớm, là con nhà nghèo, tiểu cô
nương xắn tay áo, cánh tay nhỏ đặt trong thùng gỗ, phồng mặt nhỏ nghiêm
túc vò.
Bỗng cửa truyền tới tiếng ho khan kịch liệt, một thanh niên cả người toàn
máu xông vào, trừng mắt nhìn nàng.
Tiểu cô nương bị doạ sợ, quên cả hét lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.