HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 144

Mặt thanh niên kia đầy máu bẩn, nhưng rất anh tuấn, hai người một lớn một
nhỏ trừng mắt nhìn nhau rất lâu, cuối cùng thanh niên kia chịu không nổi,
dựa vào tường trượt xuống, thở dốc, khàn khàn nói: “Lấy chút nước.”
Có lẽ thanh niên kia không giống người xấu, hoặc có lẽ tấm lòng La Tiêm
Tiêm lương thiện, tuy sợ hãi, nhưng vẫn chạy vào nhà, rót một chén trà,
đưa tới bên miệng thanh niên kia.
Thanh niên kia cũng không khách khí, ừng ực uống sạch, uống xong lau
khoé miệng, nâng mắt, nhìn chằm chằm khuôn mặt xinh đẹp của La Tiêm
Tiêm,ánh mắt đăm chiêu, lại không nói gì.
Hắn không nói gì, La Tiêm Tiêm cũng không nói, chỉ sợ hãi chớp mắt, cách
một khoảng nàng tự cho là an toàn, không xa không gần siết chặt tay, đánh
giá người lạ này.
“… Ngươi lớn lên rất giống một cố nhân của ta.” Thanh niên bỗng nhếch
môi cười, híp mắt âm trầm, hợp với vẻ mặt đầy máu bẩn, thật sự hơi dữ
tợn, “Nhất là đôi mắt, đều to tròn, nhìn qua khiến người ta muốn móc ra,
cầm trên tay, ăn một miếng.”
Chuyện đáng sợ như vậy mà hắn nói như chẳng có gì, thậm chí còn mang
chút ý cười, La Tiêm Tiêm run rẩy, che hai mắt theo bản năng.
Thanh niên nói: “A, nha đầu nhanh nhẹn, ngươi cứ che vậy đị, đừng nhìn ta
chằm chằm. Ta không quản được tay của mình.”
Hắn nói chuyện, giọng phía Bắc.
Ánh trăng chiếu vào trong sân, thanh niên liếm da môi nứt mẻ, bỗng thấy
cây quýt trong vườn. Không biết vì sao mắt sáng ngời, có ánh sáng lay
động trong con ngươi, ánh sáng kia nhanh chóng ảm đạm, sau đó hắn hất
cằm, ý bảo.
“Nha đầu.”
La Tiêm Tiêm: “… …”
“Hái quả quýt kia bóc cho ta ăn.”
La Tiêm Tiêm rốt cuộc nói chuyện, giọng nhẹ nhàng, hơi run rẩy, nhưng
không do dự: “Đại ca ca, đây không phải cây nhà ta, là của nhà khác, không
được hái.”
Thanh niên sửng sốt, không biết nhớ ra cái gì, sắc mặt trầm xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.