HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1432

Tuỳ hầu lui xuống.
Mặc Nhiên hơi nhăn mày, hắn thấy kỳ quái, theo hồi ức vừa xem, sư tôn La
Phong Hoa của huynh đệ Nam Cung, rõ ràng là bị Nam Cung Liễu băm
thây trăm mảnh, ném vào hồ máu, hoá thành lệ quỷ, đầy xuống Địa Ngục
Vô Gian, vĩnh viễn không được siêu sinh.
Nhưng sao Nam Cung Liễu lại bảo coi như sư phụ gã mà an táng ở núi anh
hùng?
Ảo cảnh Nam Cung Liễu vuốt ve chiếc nhẫn chưởng môn sáng loáng, nháy
mắt có ánh sáng kỳ dị trong mắt, như sợ hãi, lại tràn ngập khát vọng.
Hầu kết gã nhấp nhô, cuối cùng nâng tay lên, dưới ánh nhẫn, đem chiếc
nhẫn kia, trịnh trọng lạ thường mà đeo lên ngón tay cái của mình.
Gã nhìn chằm chằm tay mình, đánh giá qua lại, khoé miệng chậm rãi
giương lên, tựa như muốn cười thống khoái, nhưng nụ cười kia còn chưa
được một nửa, bỗng ngừng lại.
Nam Cung Liễu hô to một tiếng, bỗng từ ghế chưởng môn ngã xuống, cả
người co lại run rẩy.
“A—-! A!!!”
“Chưởng môn!”
“Chưởng môn ngài làm sao vậy?”
Người hầu vội đã hắn lên, có điều Nam Cung Liễu vừa ngẩng đầu, mặt đầy
máu, gương mặt nãy còn bình thường bỗng rách ra vô số vết thương, những
vết thương đó mở lại khép, khép lại mở, máu quỷ dị chảy ra không ngừng.
“Sao lại thế này!” Nam Cung Liễu kinh hoảng thất thố, “Đau… Đau quá…
Sao lại… Sao lại như vậy? Sao lại thế này?!!”
Ngoài cửa có tiếng bước chân.
Một nam tử đứng ngươck ánh trăng, bàn chân cân đối để trần, dâm lên gạch
lạnh như băng, đi tới trước mặt Nam Cung Liễu, mặc trường bào, nửa quỳ
xuống.
Người này đúng là Từ Sương Lâm khi trẻ, hắn cúi người nâng mặt Nam
Cung Liễu đánh giá cẩn thận, Nam Cung Liễu thở dốc giãy giụa, nước mắt
hoà với máu. Từ Sương Lâm tựa hồ có hơi ghê tởm, nhíu mày, sau đó hỏi:
“Sao bỗng lại như vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.