HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1437

Tràn ngập điên cuồng cùng máu tanh, tự sa ngã, đôi mắt muốn tất cả mọi
người tới tuẫn táng mình.
“Ngươi muốn phá huỷ Nho Phong Môn?”
Nghe Mặc Nhiên hỏi vậy, phản ứng của Từ Sương Lâm, chỉ là vắt chéo hai
chân cọ lên nhau.
Sau đó mỉm cười nói.
“Thì có sao? Ta phá nhà mình, tới lượt ngươi quản à?”
“Nhà ngươi…”
Từ Sương Lâm dẫm lên dung nham nóng bỏng cuồn cuộn, đến bên cạnh
Nam Cung Liễu, túm cổ gã, nhấc gã từ mặt đất lên, nâng mắt nói: “Đúng
vậy, nhà ta.”
Hắn ép buộc Nam Cung Liễu đối mặt với hắn, sau đó nâng tay, nhét một
quả lăng trì, trước mặt Nam Cung Liễu sống không bằng chết, nâng một tay
khác, từng tấc từng tấc, từ dưới cổ, chậm rãi xé rách, từng chút từng chút…
Roẹt.
Cuối cùng một tiếng nhẹ vang lên, mặt nạ da người tinh xảo bị lột ra, lộ ra
phía sau, là gương mặt phong hoa không hề cười.
Đầu tiên cả người Nam Cung Liễu chấn động, run rẩy co rúm kịch liệt, hơi
thở gã yếu ớt, vẫn khó khăn phát ra tiếng nói từ cổ họng.
“Ngươi… Là ngươi…?! Ngươi… Không… Chết? Ngươi thế mà… Ngươi
thế mà…”
“Ta không chết, ngươi còn sống, sao ta có thể chết trước ngươi một bước
chứ.” Từ Sương Lâm cười tủm tỉm nói, “Ta chính là mạnh hơn ngươi quá
nhiều, bao gồm cả tuổi thọ, ngươi tan thành bùn, ta vẫn sống tốt. Làm sao?
Ngươi và ta cửu biệt gặp lại, vui tới mức không nói nên lời rồi sao?”
Hắn đốt một ngọn lửa, thiêu huỷ mặt nạ da người nọ, ngọn lửa lan ra, đốt
tới ngón tay hắn, hắn lại không thèm để ý, cũng không thấy đau, lắc lắc tay,
ấn tro tàn dính trên tay lên môi Nam Cung Liễu, nghiêng đầu cười nói.
“Chưởng môn Tiên Quân, đã lâu không gặp… Hay là nói, ta hẳn nên gọi
ngươi một tiếng… Ca?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.