HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1491

Lại cẩn thận nhìn một đống đoan trang kia, y lại càng như bị sét đánh,
không thể cử động.
Mấy viên kẹo nhỏ được xếp ở trên cùng, mấy lá bùa được xếp bên dưới, chỉ
có túi gấm hồng kia, giấu đầu hở đuôi đặt dưới cùng, như người phát hiện
nó mặt đỏ lên, liên tục xua tay mà nói: “Ta không phát hiện, ta chưa thấy gì
hết luôn.”
Sau một hồi lâu, Sở Vãn Ninh bình ổn hô hấp lại, ôm theo hy vọng xa vời,
cẩn thận gạt những lá bùa kia, lấy túi gấm ra.
… Quả nhiên.
Cầm túi gấm đỏ lên, cách buộc hoàn toàn khác với y.
Tuy rằng y trấn định, nhưng gương mặt trắng nõn vẫn nhanh chóng đỏ lên,
bên tai càng đỏ như sắp nhỏ máu. Y mở túi gấm đỏ ra, hai lọn tóc đen như
mực năm xưa vẫn quấn lấy nhau, như tâm tư ẩn giấu nhiều năm của y, cứ
không che không giấu như vậy, lộ ra dưới ánh nến ấm áp, mềm mại nằm
im.
Mặc Nhiên xem túi gấm của y!
Sau khi xem xong còn lạy ông tôi ở bụi này mà giấu xuống dưới cùng nữa
chứ!
Nhận ra điều này làm đầu Sở Vãn Ninh nổ uỳnh một tiếng, máu chảy rần
rật, lòng không thể bình tĩnh nổi, cả khuôn mặt nóng bừng như lửa.
Nên làm gì bây giờ đây?
Có phải Mặc Nhiên đã nhìn thấu tâm ý ẩn giấu lâu nay của mình rồi không?
… Tiêu rồi.
Người Mặc Nhiên thích là Sư Minh Tịnh, nếu hắn biết tình ý của mình đối
với hắn, nhất định sẽ doạ hắn, quan hệ ôn hoà thoải mái giữa hai người, có
thể sẽ sụp đổ như vậy không—— trong đầu Sở Vãn Ninh hơi hỗn loạn, gắt
gao siết chặt túi gấm nửa ngày, mới bình tĩnh hơn một chút.
Y hy vọng Mặc Nhiên không biết.
Đánh cược bằng nhiều năm thanh tâm quả dục của y, y hy vọng Mặc Nhiên
sẽ không biết—— đáng ra ngày tháng yêu thầm kéo dài lâu như vậy có thể
được người mình yêu nhận ra, đó là chuyện không thể tốt hơn, là một giải
thoát. Nhưng có lẽ đối với Sở Vãn Ninh thì không phải như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.