HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1493

đầu yêu một người, có lẽ y còn có thể dựa vòng lòng nhiệt huyết, lỗ mãng
hấp tấp mà thổ lộ, cho dù có đầu rơi máu chảy cũng chẳng liên quan gì.
Nhưng giờ y đã ba mươi hai rồi.
Y không còn ở độ tuổi thanh xuân, chỉ còn lại khó khăn, cảnh giác, khắc
nghiệt, còn thêm gương mặt hung ác doạ trẻ con sợ phát khóc.
Mặc Nhiên phong hoa chính mậu, Sư Muội khuynh quốc khuynh thành.
Mà y chỉ là gia hoả lớn tuổi xấu xí, y không dám muốn thứ gì, chỉ muốn
trốn chạy.
Y chỉ muốn an an ổn ổn như vậy, lưỡng tình tương duyệt nghĩ cũng không
dám nghĩ, có thể cho phép y đơn phương tình nguyện, cho phép y yêu thầm
một người, cho phép y có thể danh chính ngôn thuận dùng danh nghĩa sư
tôn, đối xử tốt với người kia.
Y đã cảm thấy đủ rồi.
Rất thoả mãn.
Đúng lúc này, phía sau truyền tới một tiếng “kẽo kẹt”, Sở Vãn Ninh không
quay đầu lại, nhìn Mặc Nhiên xách thùng gỗ trong gương, không quay đầu
lại.
Hai người họ không ai nói gì, gương đồng vẫn mờ như vậy, Sở Vãn Ninh
chỉ có thể nhìn thấy thân ảnh cao lớn mờ mờ ở cửa, lại không nhìn thấy
thân ảnh kia rốt cuộc có biểu tình gì, trong mắt chảy xuôi ba ánh sáng như
thế nào.
Cho dù tự nhắc mình phải trấn định cả trăm lần, tim Sở Vãn Ninh vẫn đập
rất nhanh, y không muốn Mặc Nhiên nhận ra mình đang xấu hổ, vì thế tháo
đuổi ngựa buộc cao, cắn lấy dây buộc tóc, cúi đầu xuống, giả vờ đang buộc
tóc trước gương.
Y cảm thấy mình thật thông minh, cắn dây buộc tóc, sẽ không cần mở
miệng chào hỏi đối phương, vậy——
Bỗng nhiên có một bàn tay xoa lên tai y, cơ thề Sở Vãn Ninh đột nhiên run
lên, cố nhịn, lại không nhịn được, run nhè nhẹ.
Y vốn không thường tiếp xúc với người khác, thực sự không quen, huống
chi người chạm tới vành tai y là Mặc Nhiên, bàn tay thô lớn cọ lên làn da
mịn màng, chỉ trong nháy mắt, eo đã tê rần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.