HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1521

Nếu có một ngày, sư tôn yêu cầu, hắn sẽ chẳng sợ mình đầy thương tích,
huyết lệ chảy khô, chẳng sợ chết không toàn thây, hôi phi yên diệt, cũng
muốn dâng lên thủ cấp và linh hồn khiếm khuyết không chịu nổi của mình.
Hắn nhất định phải bảo hộ vị Bắc Đẩu Tiên Tôn thanh thanh tịnh tịnh này.
“Đang suy nghĩ chuyện gì?”
“A, không có gì.” Mặc Nhiên cười, “Chỉ là suy nghĩ một ít việc vặt
thôi.”
“Việc vặt?”
Mặc Nhiên nhấp môi, bỗng nhiên nhớ lại lúc sáng đi chợ, Sở Vãn Ninh nói
với mình muốn học thuật ngự kiếm, liền nói: “Sư tôn, người đi theo ta.”
(*

羌笛:Khương địch: sáo của người Khương tạo ra, loại sáo thổi

ngang.)
Tiểu kịch trường : “Mặc Nhiên vì sao lại giặt quần áo buổi sáng?”
Mặc Nhiên: Bởi vì thích sạch sẽ.
Sở Vãn Ninh: Ừ, thói quen này tốt (ngây thơ gật đầu).
Tiết Mông: …………Ta vẫn cảm thấy không đúng lắm.
Sư Muội: Chậc.
Diệp Vong Tích: ???? Không thể hiểu thế giới nam nhân của các người.
Nam Cung Tứ: Không hiểu, bị chó liếm sao?
Mai Hàm Tuyết: (ôm chân cười điên, tư thái mất nết) ha ha ha ha ha ha ha
ha ha ha ha ha ha ha ha ha ta biết. Câu hỏi này để ta trả lời!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.