HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 163

“Lệnh lang và Diêu thiên kim kim ngọc lương duyên, duyên trời tác hợp,
thật làm người ta hâm mộ, ha ha ha ha.”
Lệnh lang… Lệnh lang…
Là ai cơ?
Là ai muốn thành thân với Diêu thiên kim?
Nàng càng thêm điên cuồng xuyên qua tiền viện quen thuộc, tìm kiếm bóng
hình nàng quen thuộc trong nhóm nói cười ồn ào.
Sau đó, nàng tìm được.
Ở phía sau chậu mẫu đơn, Trần Bá Hoàn khoanh tay đứng, khuôn mặt tiều
tuỵ, hai má hõm vào. Nhưng lại là một thân hồng y, tuy không phải cát
phục, nhưng là phong tục ở trấn Thải Điệp, con rể chuẩn bị đi cầu hôn, sẽ
mặc hồng trăng thêu hoa đỏ.
Chàng… Muốn đi cầu hôn…?
Lễ hỏi ở mãn đường kia, vàng bạc châu báu, đều là chàng… Đều là Trần
Bá Hoàn, chồng của nàng, vì thiên kim tiểu thư Diêu gia, chuẩn bị sính lễ
sao?
Nàng bỗng nhớ khi bọn họ thành thân.
Cái gì cũng thiếu, trừ hai người, một lòng, cái gì cũng không có.
Không có ti nghi, không có lễ xướng, không có lễ hỏi. Trần gia khi áy chưa
giàu, thậm chí không có một bộ trang sức, hắn đi trong viện, dưới gốc quýt
hai người cùng nhau trồng, hái một đoá hoa trắng xinh đẹp, thật cẩn thận
cài lên bên tóc nàng.
Nàng hỏi hắn: “Có đẹp không?”
Hắn nói nhìn rất được, trầm mặc một lát, hơi khổ sở vuốt tóc nàng, nói với
nàng: “Uỷ khuất nàng rồi.”
La Tiêm Tiêm mỉm cười, nói không sao cả.
Trần Bá Hoàn nói với nàng, ba năm sau khi hắn cưới nàng, nhất định sẽ tổ
chức một tiệc cưới vô cùng náo nhiệt, muốn mời họ hàng khắp mười dặm,
dùng kiệu tám người rước nàng, phải cho nàng đeo vàng đeo bạc, sính lễ
đầy một phòng khách.
Lời thề năm đó vẫn còn bên tai, giờ hoa đẹp trăng tròn, khách quý đầy nhà.
Hắn muốn cưới, lại là người khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.