HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1729

nhưng giờ phút này hắn nhìn thấy lão nhân kia đang không ngừng dập đầu
quỳ lạy, bỗng nhiên liền cảm thấy thực khổ.
Một chút cũng cười không nổi.
“Năm tỷ không được…… vậy…… Vậy năm tỷ năm trăm?” Lý Vô Tâm
vẫn khóc, không ngừng dùng tay áo quệt nước mắt, “Năm tỷ năm trăm, ta
đi đến Ích Châu làm vài vụ buôn bán, lại bán vài cái pháp khí linh thạch,
còn có thể kiếm được, năm tỷ năm trăm…… Chưởng môn, ngươi coi như
làm việc tốt, rủ lòng từ bi…… Đem kiếm phổ trả lại cho ta đi.”
Hắn khom người dập đầu về phía trước, dập đến cuối cùng trán cũng rách,
máu tươi giàn giụa.
“Đoạn Thủy Kiếm phổ là linh hồn của Bích Đàm Trang a…” Hắn khóc thút
thít nói, “Trước khi Tiên sư vũ hóa, tâm nguyện duy nhất chính là muốn ta
chuộc kiếm phổ về, cả đời này ta đều luôn tận lực…… Cả một đời, từ tóc
đen … biến thành tóc bạc, ta cầu cha ngươi, giờ cầu đến ngươi…… Ta còn
cầu qua La Phong Hoa……”
“A!”
Mọi người đột nhiên thất sắc.
La Phong Hoa?!
Lý Vô Tâm từng cầu qua La Phong Hoa?!
Không phải Cô Nguyệt Dạ…… Là…… Là……
Nhao nhao quay đầu, dường như tất cả người của các phái đều đang quay
đầu nhìn Nam Cung Tứ và Diệp Vong Tích đang đứng ở một góc.
“Là Nho Phong Môn!”
Lúc này không cần khe khẽ nói nhỏ nữa, đã có người hô to lên.
“Thật không biết xấu hổ!”
“Liền nói kiếm thuật Nho Phong Môn tại sao vài thập niên gần đây bỗng
nhiên tiến bộ vượt bậc như vậy, thậm chí còn có phong cách của Kiếm
Thánh! Cầm thú!”
“Linh sơn đại hội năm đó còn trao cho Nam Cung Tứ hạng ba! Kiếm thuật
trộm cắp thì có bản lĩnh gì!”
“Thật khiến cho người ta buồn nôn!!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.