HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1731

Bởi vì người đứng ở trước mặt hắn là thiên hạ đệ nhất tông sư, Sở Vãn
Ninh.
“Dừng tay.”
Mắt Sở Vãn Ninh như hồ thu lạnh lẽo, nhìn xuống hắn, biểu tình trên mặt
không thể nói rõ, giống như có rất nhiều cảm xúc, lại giống như cái gì cũng
không có.
Y chỉ là gắt gao nắm chặt cánh tay thiếu niên kia, nhấp nháy môi, sau một
lúc lâu nói: “Đừng đánh nữa.”
Nam Cung Tứ trên mặt đất lại ho ra một ngụm máu, Diệp Vong Tích vội
muốn qua dìu hắn, bị hắn đẩy ra: “Không cần quản ta, là trách nhiệm của
Nho Phong Môn, ta hẳn nên thay cha gánh chịu.”
Thiếu niên kia nghe thế càng giận, giãy giụa muốn thoát khỏi tay Sở Vãn
Ninh, lại muốn đi sang đánh tiếp.
Sở Vãn Ninh mày kiếm dựng thẳng: “Đừng đánh!”
“Không cần ngươi lo! Ngươi là người của Tử Sinh Đỉnh, chuyện này không
đến phiên ngươi quản!” Thiếu niên kia cũng điên rồi, hướng tới Sở Vãn
Ninh gào rống nói, “Bọn họ dựa vào cái gì đối xử với sư phụ ta như vậy?
Dựa vào cái gì?! Dựa vào cái gì đối xử với Bích Đàm Trang như vậy?!
Bích Đàm Trang làm trâu làm ngựa cho Nho Phong Môn đã bao nhiêu
năm!! Dựa vào cái gì a…… Dựa vào cái gì a!!”
Hắn gào khóc lên.
Phía sau là Lý Vô Tâm từng trận rên rỉ, cầu xin.
Lý Vô Tâm còn đang chìm đắm trong ý thức của chính mình, đang cầu xin
một Nam Cung Liễu căn bản không hề tồn tại: “La Phong Hoa nói nguyện
ý đem kiếm phổ trả cho ta…… Nhưng hắn không biết nó bị giấu ở nơi
nào…… Các ngươi đã hứa với ta…… Chưởng môn…… Các ngươi đã hứa
với ta……”
“Ta năm nay đã 79 tuổi rồi, cũng không thể sống mấy năm nữa, đời này tu
vi không đủ, có lẽ không thể thành tiên, không gặp được sư tôn ta……
Nhưng người chỉ dặn dò ta duy nhất một việc này, ta không thể không làm
tròn.” Mỗi một lời Lý Vô Tâm nói đều như khối huyết trong cổ họng đào
ra, hắn gào khóc, “Ta không thể không làm tròn, chưởng môn…… Trả lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.