HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1732

cho ta đi…… Đem đồ của Bích Đàm Trang …… trả lại cho lão phu
đi……”
“Cầu xin ngươi……”
Đệ tử Bích Đàm Trang đang run rẩy, tay Sở Vãn Ninh cũng hơi run run.
Trong mắt thiếu niên kia có nước mắt, có hận thù, có khó hiểu.
Nhưng hắn tránh không thoát được, cuối cùng hắn phi một ngụm nước bọt
phun trên má Sở Vãn Ninh, hắn nói: “Tông sư cái gì, đều là súc sinh!”
“Sư tôn!”
“Mặc Nhiên, ngươi đứng yên đừng nhúc nhích, đừng tới đây.”
Sở Vãn Ninh buông lỏng tay thiếu niên kia ra, thiếu niên được tự do, lập
tức lại muốn đi ẩu đả Nam Cung Tứ đang mình đầy thương tích, không ngờ
một đạo kim quang rơi xuống, hải đường kết giới căng ra, đem Nam Cung
Tứ cùng Diệp Vong Tích chặt chẽ bảo vệ bên trong.
Sở Vãn Ninh vốn dĩ đang nửa quỳ, lúc này chậm rãi đứng lên, đảo mắt nhìn
qua từng khuôn mặt mờ nhạt đang đứng xem náo nhiệt.
Đứng ở phía cuối đoàn người là y, mà ở phía bên kia, là Lý Vô Tâm một
thân đầy huyết lệ.
Giọng nói già nua của Lý Vô Tâm truyền đến, yếu ớt như cành khô mùa
đông: “Năm tỷ năm trăm không được sao……”
Lão nhân này vẫn đang trong mộng cảnh, ý đồ cùng Nam Cung Liễu cò kè
mặc cả.
Hèn mọn cực kỳ.
Hèn mọn đến chết.
Hèn mọn đến một khuôn mặt già, đều thành bùn cát.
“Năm tỷ tám trăm?”
Giọng hắn đang run rẩy.
Sở Vãn Ninh nhắm mắt lại.
Bàn tay y cũng ở bên dưới tay áo rộng dài mà chậm rãi nắm chặt, run rẩy.
Nhưng vẫn gằn từng chữ một mà nói: “Nam Cung Tứ, là con trai Dung phu
nhân, cố nhân Dung Yên.”
Hoàng sơn rộng lớn đến thế, hơn ngàn người đang đứng nhưng bỗng một
mảng yên tĩnh, chỉ còn nghe thấy tiếng gào khóc của Lý Vô Tâm cùng âm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.