HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1749

Mặc Nhiên cảm ơn, đang muốn đuổi theo. Mai Hàm Tuyết gọi hắn lại.
“Đợi đã.”
“Mai huynh có chuyện?”
“Ừ. Cung chủ và Dung phu nhân là bạn cũ, bà ấy không yên tâm, bảo ta
qua lại Nho Phong Môn xem hai vị kia. Bọn họ thế nào, giờ đang ở bên
ngoài?”
Mặc Nhiên nghe vậy, tâm liền thả lỏng, nói: “Bọn họ còn đang ở bên ngoài
chờ, Nam Cung Tứ tự thi chú ràng buộc. Nhưng Hoàng Khiếu Nguyệt đi ra
ngoài rồi, sợ sẽ lại làm khó chuyện của bọn họ, vẫn là nhờ huynh quan tâm
đến.”
Mai Hàm Tuyết hé môi, không cần phải nhiều lời nữa, mũi chân điểm một
cái, người đã biến mất ở cuối kết giới.
Mặc Nhiên cũng không tiếp tục trì hoãn. Lập tức chạy đến chỗ đông
người.
Nói đến liền kì quái, hắn vốn dĩ cảm thấy nhiều thi thể như vậy, trên đường
dù sao cũng phải nhìn thấy người nhà của thi thể, nhưng lại không có, nơi
nơi đều là xác chết bị băm, da thịt hư thối, ghê tởm.
Ghê tởm, nhưng không có thi thể của tu sĩ bị hỗn tạp.
Là vì người các vị chưởng môn dẫn tới đều là nhân tài kiệt xuất?
Hắn không có nhiều thời gian suy nghĩ mãi, lập tức cũng dấn thân dọn dẹp
trận chiến ở chân núi. Nếu nói hắn vừa mới dọc theo mọi người đến nơi này
đều đã đánh những cương thi mất hết sức lực kia, vậy giờ phút này hắn vừa
lên tay, liền cảm thấy càng thêm kì hoặc.
Rất đơn giản.
Hắn cảm thấy hắn cơ bản không phải đang cùng với hung linh đọ sức, quả
thực như đang giết người thường tay chói gà không chặt.
Cái tình huống này khiến cho lòng của hắn không yên, hắn mơ hồ lại suy
đoán một loại đáng sợ.
“Khặc khặc khặc.”
Bỗng nhiên đại thụ trước mặt tiếp tục có một con cương thi treo trên đó,
tóc tai bù xù, vươn tay sẽ nắm lấy cổ Mặc Nhiên. Mặc Nhiên lùi mạnh về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.