HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1773

Lúc Tiết Mông gặp hắn, đúng lúc thấy màn này, tò mò lại gần hỏi: “Ủa,
ngươi đang làm gì thế?”
“Tính sổ.”
“Tính gì cơ?”
Mặc Nhiên ngừng một lúc, ánh mắt u ám, sau đó cười nói: “Ngươi đoán
xem.”
“Không đoán.” Tiết Mông đi tới, xem sổ ghi chép của hắn, vừa xem vừa
lẩm bẩm, “Một viên… 365 ngày… Bốn viên… 365 ngày… Cái gì vớ vẩn
thế này?” Mặc Nhiên bất động thanh sắc nói: “Ta muốn mua kẹo.”
“Kẹo á?”
“Một viên kẹo ngon nhất, cần một văn tiền, mỗi ngày tích một đồng, 365
ngày có thể mua 365 viên kẹo rồi. Nếu mỗi ngày tích được bốn đồng, thì
được…” Hắn cúi đầu, bẻ bẻ ngón tay, tính không được, lại lắc đầu, lạch
cạch gẩy bàn tính, “Thì được một ngàn…”
Tiết Mông tính nhẩm nhanh hơn hắn, lưu loát nói: “Một ngàn bốn trăm sáu
mươi viên kẹo.”
Mặc Nhiên ngẩng đầu, yên lặng một lát, tươi sáng nói: “Ngươi tính nhanh
ghê.”
Tiết Mông hiếm khi được hắn khen, sửng sốt một lát, sau đó ha ha cười nói:
“Cũng đúng thôi, ta giúp mẹ cân thuốc từ nhỏ mà.”
Mặc Nhiên hơi trầm ngâm, cười nói: “Như vậy thì cũng không rõ, chi bằng
ngươi thương xót, giúp ta tính thử xem?”
Sau khi Sư Muội ly thế, Mặc Nhiên chưa từng tâm bình khí hoà như vậy,
Tiết Mông đứng nghịch sáng nhìn hắn, trong lòng có chút thương hại.
Vì thế cậu gật đầu, kéo ghế dựa ra, ngồi xuống bên cạnh Mặc Nhiên.
“Đến, nói đi.”
Mặc Nhiên ôn thanh nói: “Một ngày mười viên kẹo, một năm có thể tích
được bao nhiêu?”
“Ba ngàn sáu trăm năm mươi, cái này không cần tính, quá đơn giản.”
Mặc Nhiên liền thở dài, nói: “Một ngày mười lăm…” Nghĩ nghĩ, cảm thấy
làm ra số quân cờ như vậy đã vượt cực hạn, liền hỏi: “Một ngày mười hai
viên. Bao nhiêu?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.