HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1805

Trong lòng hắn hỗn loạn, hắn bắt đầu cảm thấy việc mình trọng sinh sẽ
giấu không được lâu nữa.
Nếu đến cái ngày phải quyết chiến đó, cái ngày mà chân tướng bị vạch trần
đó, hắn nên làm cái gì bây giờ?
Bá phụ bá mẫu sẽ cảm thấy hắn thế nào? Sư Muội sẽ thấy hắn thế nào? Tiết
Mông sẽ thấy hắn thế nào?
Và còn Sở Vãn Ninh.
Sở Vãn Ninh……
Nếu việc kiếp trước bị bại lộ, Sở Vãn Ninh sẽ hận hắn đến thế nào? Có phải
từ đây về sau sẽ không thèm liếc nhìn hắn một cái?
Mặc Nhiên tâm loạn như ma, càng nghĩ càng cảm thấy lạnh, lạnh đến thấu
xương ——
“…… Lạch cạch.”
Bỗng nhiên đồ vật hắn vẫn vân vê trong tay rơi xuống sàn nhà. Âm thanh
vang lên lạch cạch. Hắn ngơ ngẩn hoảng hốt mà nhặt lên, nhàn nhạt liếc
mắt nhìn xuống.
Vật nhỏ đó rơi xuống đất dính ít bụi, xem ra gian biệt việt ở Đào Bao sơn
trang này đã thật lâu không có người ở qua, dọn dẹp cũng không thường
xuyên, trên mặt đất đều có chút bụi……
Khoan đã…
Sắc mặt Mặc Nhiên đột nhiên trắng bệch.
Hắn bỗng nhiên ý thức được, nãy giờ mình đang vân vê cái gì ——
Nằm ở trong lòng bàn tay hắn, là một quân cờ đen nhánh trơn bóng.
Là Trân Lung cờ!!
Mặc Nhiên sợ hãi biến sắc!
Kiếp trước, hai năm cuối cùng trước khi chết hắn đã hình thành một thói
quen. Mỗi lần tâm trạng cực kỳ phức tạp, cực kỳ bực bội, đều sẽ vô thức
mà đem linh lực tụ trong lòng bàn tay, ngưng tụ thành một quân cờ nhỏ
màu đen, vân vê ở trong tay mà chơi đùa.
Lúc ấy, thói quen này của hắn khiến hạ nhân trong cung đều kinh hồn bạt
vía, Mặc Nhiên trong lúc vô ý thường nghe được đám hạ nhân nói chuyện,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.