HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1832

Nói “Thực xin lỗi. Hy vọng ngươi không cần đối với ta thất vọng, hy vọng
ngươi vẫn nhận người sư phụ này?” hắn nói không nên lời. Lời này quá tệ,
quá khiến người khác chán ghét, cũng quá tàn khốc.
Hắn dựa vào cái gì mà yêu cầu Tiết Mông dù xảy ra chuyện gì cũng phải
nguyện ý quen biết hắn. Mọi người gặp phải tụ tán ly hợp, trưởng thành
thay đổi, tựa như cành măng cất cao, vỏ măng bên ngoài sớm muộn cũng
bong ra từng mảng, khô vàng, thành bùn.
Đời người của Tiết Mông còn dài mấy chục năm, không có bao nhiêu
người có thể bên cạnh người khác đi hết những năm này, Chuyện cũ, người
xưa, đều giống như da rắn, vỏ măng.
Tiết Mông trái phải chờ, đợi không được bất an đôi mắt mở to, thì thào:
“Sư tôn?”
“Không có gì.” Sở Vãn Ninh thản nhiên nói: “Cảm thấy ngươi tựa hồ có
chút phí nhiều tâm tư, mới vừa rồi muốn cho ngươi đi tìm Tham Lang
trưởng lão lấy hai bình Mô Hương Lộ uống.”
Tiết Mông: “…….”
“Còn có chuyện gì khác sao?”
Tiết Mông suy nghĩ, nói: “Có.”
“Chuyện gì?”
” Sư tôn thật sự dự định muốn thu Nam Cung Tứ làm đệ tử?” Chuyện này
làm lòng Tiết Mông nghẹn trong chốc lát: “Kia, kia hắn chẳng phải là thành
đại sư huynh của ta sao?”
“….Ngươi để ý chuyện này?”
“Đúng vậy.” Tiết Mông có chút xấu hổ chà xát góc áo: “Trước kia ta là
người đứng nhất, nếu như nhận hắn làm sư huynh, ta không phải…..”
Nhìn hắn như vậy, lo lắng trong lòng Sở Vãn Ninh phai nhạt một chút,
nhịn không được cười khẽ.
Trước đây Tiết Mông thích làm nũng với Vương phu nhân, lúc sau lại
thích cùng Mặc Nhiên ở trước mặt cha mẹ hắn tranh thủ tình cảm. Không
nghĩ đến hiện tại đã hơn hai mươi tuổi rồi, thói quen này vẫn sửa không
xong, một Nam Cung Tứ liền đem lông đuôi khổng tước của hắn dựng lên,
chỉ vì là đứng hạng hai, canh cánh trong lòng đến bây giờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.