HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1833

Sở Vãn Ninh nói: “Không có gì khác nhau, đều giống nhau cả.”
“Kia không giống, ta không muốn nhận hắn làm đại sư huynh, tuy rằng
hắn bái sư sớm nhất nhưng bị sư tôn chấp nhận muộn nhất. Ta thật ra không
để ý đến việc hắn tiến vào sư môn, nhưng có thể sắp xếp cho hắn vị trí cuối
cùng không? Làm tiểu sư đệ nha.” Tiết Mông mười phần nghiêm túc: “Về
sau ta liền gọi hắn là Nam Cung sư đệ.”
“….Đều tùy ngươi.”
Tiết Mông liền cao hứng một chút, cao hứng rồi liền không muốn đi nữa.
Mặc Nhiên nằm ở trên giường chờ trong lòng sớm nóng đến phát phiền,
nghĩ thầm người này tại sao lại nói nhiều như vậy, thế nào lại còn chưa cút,
nhanh chóng cút.
Tiết Mông không cút, nói: “Ta còn có chuyện muốn hỏi sư tôn một chút.”
“Ừ.” Sở Vãn Ninh thật sự rất lạnh nhạt: “Ngươi nói đi.”
Mặc Nhiên: “…….”
“Chính là hôm nay Mặc Nhiên nói với ta, lần trước sư tôn đồng ý cho hắn
một cái khăn tay….”
Sở Vãn Ninh hỏi: “Cái kia… Ừ, bất quá ta không có làm, ngươi cũng
muốn phải không?”
Ánh mắt Tiết Mông lập tức sáng lên: “Ta cũng có phần sao?”
“Vốn định làm cho các ngươi mỗi người một cái.” Sở Vãn Ninh nói:
“Nhưng vẫn còn việc liền phải trì hoãn.”
Nghe nói như vậy, Tiết Mông vô cùng vui mừng, mà Mặc Nhiên hoàn toàn
ngây ngẩn cả người.
Không phải….. không phải chỉ có hắn mới có sao?
Mặc Nhiên nháy mắt ủy khuất, hết lần này đến lần khác Sở Vãn Ninh
nghiêng mặt nói chuyện phiếm với Tiết Mông, căn bản không có chú ý đến
thần sắc âm tình bất định của Mặc Nhiên.
Bên kia Tiết Mông không lo lắng, cao hứng phấn chấn nói với Sở Vãn
Ninh hình dáng khăn tay hắn muốn. Bên này Mặc Nhiên càng nghĩ càng
không có tư vị, hơn nữa nhìn thấy Sở Vãn Ninh an hòa nói chuyện với Tiết
Mông thật sự rất vui vẻ, mặc dù biết hai bọn họ căn bản không có gì nhưng
suy nghĩ trong lòng vẫn không có cách nào cảm thụ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.