HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1842

tiếng gợi cảm trầm khàn.
Vãn Ninh của hắn, sư tôn của hắn…
Vãn Dạ Ngọc Hành Bắc Đẩu Tiên Tôn.
Nam nhân tuấn tiếu nhất trên đời này…
Bạch Tường Bất Nhàn Sở Vãn Ninh, nguyện vì hắn làm chuyện như vậy.
Thuốc vô dụng, không có gì ngăn cản nổi.
Là cam tâm tình nguyện…
Hốc mắt Mặc Nhiên ươn ướt, lông mi đen nhánh run lên nhè nhẹ.
Là cam tâm tình nguyện.
Kỹ xảo Sở Vãn Ninh không tốt, dùng lực lại không đúng, thậm chí có lúc
không chú ý tới răng, còn làm hắn đau, nhưng hắn cơ hồ không thể tự kiềm
chế mà quy phục dưới kích thích của Sở Vãn Ninh, cuối cùng lúc bắn ra
khoé mắt còn vương nước mắt ướt át nóng hổi.
Hắn dùng một tay ôm lấy Sở Vãn Ninh, ôm chặt trong lòng, không nhịn nổi
mà hôn y, chỉ cảm thấy đau lòng lợi hại như vậy, rồi lại ấm áp như vậy, đau
quá.
“Vãn Ninh…” Hắn lại lần nữa nỉ non bên tai y, “Vãn Ninh…”
Sở Vãn Ninh vì dục vọng mà mắt phượng đen láy cũng ướt át nhìn hắn,
ngay sau đó vì thấy thẹn mà rủ mi, hồi lâu vẫn khàn khàn nhẹ giọng hỏi
một câu: “Ngươi thích ư?”
Một câu ôn nhu, nhập huyết nhục.
Đau đớn càng thâm.
Mặc Nhiên ôm chặt lấy y, hoãn giọng nói: “Thích.”
Tai Sở Vãn Ninh càng đỏ hơn, y được tán thành, liền không hé răng.
Mặc Nhiên không chịu nổi vuốt y tóc y, nhẹ giọng nói: “Chỉ thích mình
người… Thích người nhất… Vãn Ninh.”
Trên đời này không có một ai tốt hơn người.
Ngoại trừ người, ai cũng không thể chạm tới tim ta nữa.
Sư tôn.
Ta cực kỳ yêu người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.