HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1852

thạch trải dài, đã có hai hộ vệ ám thành canh giữ hai bên lối vào núi từ lâu,
thanh y hạc huy, vạt áo tung bay.
“Cung nghênh thiếu công tử.”
Bên tai mơ hồ vẫn nghe thấy tiếng hô ù ù, mọi người quỳ xuống, hắn dọc
theo lối vào núi đi lên, có thể ở từ đường Thiên cung trên đỉnh cao nhất,
nhìn thấy lễ vật hiến tế phụ thân đã chuẩn bị.
“Nam Cung công tử, quên xuân thu đau buồn đi, đại chiến sắp tới không
thể trì hoãn, ngươi vẫn nên nhân lúc còn sớm mà mở kết giới đi, để bọn ta
vào, diệt ma bảo vệ.”
Nam Cung Tứ quay đầu lại, người nói là Hoàng Khiếu Nguyệt.
Trong thời kỳ Nho Phong Môn cường thịnh, loại người này cho dù tâm
huyết Nam Cung Tứ dâng trào, không có lý do mà thưởng cho gã mười
mấy cái bạt tai, cũng chẳng dám cãi lại.
Hôm nay lại có thể đứng trước mộ phần tổ tiên của hắn, trừng mắt ra vẻ,
diễu võ dương oai với hắn.
Nam Cung Tứ nhẫn nhịn, hắn không thể không nhịn.
Răng hàm cắn chặt tới phát đau, cũng phải nhẫn nại hết sức.
“Tất cả lùi lại một chút.” Hắn nói, một mình đi tới trước sơn môn.
Nơi đó chỉ đứng hai thần trừ tà trấn mộ đúc từ linh thạch trái phải, ngón
chân lớn như trẻ con năm sáu tuổi. Này hai thần tượng mỗi pho có ba mặt,
hoặc hiền hoặc giận, tay cầm pháp khí khác nhau, cánh tay vòng xuyến
hoàn, nhưng kỳ quái chính là, loại tượng thần này thông thường mà nói đều
trợn mắt, nhưng hai mắt họ lại nhắm nghiền, nhíu ấn đường lại, thoạt nhìn
cũng có chút quỷ quyệt.
Mắt Nam Cung Tứ chẳng buồn chớp, tụ thành tên đâm vào ngón tay mình,
vẽ phù chú lên linh thạch trừ tà, sau đó nói: “Đại nguyên huyết tông thân
đời Nho Phong Môn thứ bảy, Nam Cung Tứ, bái thượng.”
Ầm ầm ầm ——
Đất ầm ầm rung lên.
Có người ít thấy chuyện lạ kinh hô: “Mở mắt rồi! Pho tượng kia!”
Mặc Nhiên đứng trong đám người, cũng ngửa đầu nhìn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.