HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1867

Ý nghĩ này làm hắn phát run, tim tựa hồ càng đau hơn, hắn thở hổn hển,
chậm rãi ngẩng đầu, hắn dọc theo thềm đá cẩm thạch trắng dài lâu năm,
dọc theo thi triều ồ ạt, nhìn qua.
Một gương mặt oai hùng uy nghiêm, nam nhân cao lớn đĩnh bạt, dọc theo
thềm thang, chậm rãi đi xuống.
Hắn khoác áo gấm đẹp đẽ quý giá, trên có thêu giao long nuốt nhật nguyệt,
biển mây phiên sóng, mỗi bước, y phục tản ra ánh sáng như nước của chỉ
vàng chỉ bạc dưới ánh trăng, liễm diễm.
Mũi hắn cao thẳng, đoan đoan chính chính che hai mắt, bằng lụa người chết
Nho Phong Môn mang, nhưng lụa kia không phải xanh lá, mà là đen. Cũng
không thêu tiên hạc, mà là diễm điện dâng lên, vuốt Thương Long mạnh
mẽ.
Sắc mặt Nam Cung Tứ nháy mắt trắng không khác gì, hắn nhìn chằm chằm
nam tử từng bước, thong dong xuống bậc thang, không tin nổi mà mở to hai
mắt, thì thào: “Sao lại… Sao có thể… Chưởng môn trước đây…”
Ánh trăng xuyên qua rừng lá, chiếu sáng nam tử anh tuấn đao phách phủ
chính, gương mặt rõ ràng.
Là hắn.
Trên đời chỉ có người duy nhất trong tộc Nam Cung làm Giao Long có thể
cãi lời, đánh bại ma long, trấn áp ác thú thượng cổ “Cổn” dưới tháp, mở ra
nhất đại tiên môn trăm năm.
Hắn mấy trăm năm trước là tông sư đệ nhất thiên hạ, hắn vì độ hồng trần
mà khổ cực, lúc còn sống là người đầu tiên từ bỏ phi thăng vào đại môn
Thiên Giới, hắn là chưởng môn đầu tiên của Nho Phong Môn——
Nam Cung Trường Anh!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.