HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1881

quan, chật vật đến độ khiến bất cứ người nào nhìn vào cũng cảm thấy bi
thương.
Nhưng là, trong mắt Nam Cung Tứ lại không có bi thương!
Trong mắt hắn vẫn cólửa, vẫn có ánh sáng.
Nam Cung Trường Anh lại định chém xuống một nhát kiếm nữa, nhưng
bỗng một luồng ánh sáng trắng lao đến quấn lấy hắn, Não Bạch Kim khàn
giọng gào rống, đằng đằng sát khí, liều mạng xông lên.
“A Tứ……”
Diệp Vong Tích đã sắpsụp đổ, mà Nam Cung Tứ cũng không nhìn nàng,
hắn chỉ nhìn chằm chằm Khương Hi không dời mắt, môi răng máu chảy
đầm đìa mà liên tục mấp máy.
Giờ phút này hắn cũng không thể phát ra âm thanh gì lớn, nhưng Khương
Hi biết đọc khẩu hình, hai con ngươi nâu đậm đang nhìn chằm chằm vào
đôi môi đang mấp máy của Nam Cung Tứ.
Nam Cung Tứ nói xong.
Khương Hi nói: “…… Được. Ta đã biết.”
“Ô ô ô……”
“Rầm” một tiếng, một âm thanh ầm ĩ vang lên, Não Bạch Kim bị Nam
Cung Trường Anh một tay đánh văng ra, nó ngã xuống tạo ra âm thanh còn
lớn hơn chủ nhân, thân hình to lớn với bộ lông trắng muốt bị quăng ngã
trên đống lá cây, làm sụp hẳn một mảng cành lá to. Ngay sau đó, nó không
duy trì được linh lực nữa, “phốc” một tiếng mà biến thành một luồng khói
trắng, sương khói còn chưa tan hết, bên trong liền hiện ra một con chó nhỏ
màu trắng lông xù, còn không to bằng bàn tay người, đang điên cuồng dốc
sức mà cắn chặt vạt áo Nam Cung Trường Anh.
Đó là nguyên hình khi bé của Não Bạch Kim.
Nam Cung Tứ quay đầu, thấp giọng khụ nói: “Đi, đi mau.”
“Ngao ngao ô ô ô!!” Não Bạch Kim không chịu đi.
Nhưng sức lực nhỏ bé này của nó cắn trên người Nam Cung Trường Anh,
liền tựa như trâu đất xuống biển, một đi không trở lại, Nam Cung Trường
Anh căn bản lười để ý đến nó, hắn giật giật ngón tay, Giao Sơn đất rung núi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.