HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1903

có gì quá khá biệt.
“Thế nào?”
Tiết Chính Ung nhìn Mặc Nhiên đi rất nhanh rồi trở lại, lập tức lo lắng hỏi
han.
Đầu tiên Mặc Nhiên nhìn thoáng qua Nam Cung Tứ, rồi sau đó thấp giọng
nói: “Là Nam Cung Liễu.”
Ở đây có không ít người có cừu oán cùng Nam Cung Liễu, tại chỗ liền có
tu sĩ rút kiếm: “Súc sinh kia. Ta liền đi giết hắn.”
Ánh mắt Nam Cung Tứ ảm đạm, sắc mặt tiêu bụi, cúi đầu giữ yên lặng:
“….”
Mặc Nhiên nói: “Có kì lạ, Nam Cung Liễu này cũng là bị Trân Lung kì lục
khống chế nhưng kì quái chính là trên người hắn không có vết sẹo nào nuốt
qua quả lăng trì. Ta cảm thấy không cần tùy tiện kinh động hắn vẫn sẽ tốt
hơn.”
Sở Vãn Ninh suy nghĩ rồi hỏi: “Công hiệu của quả Lăng Trì có thể tiêu trừ
sao?” Loại vấn đề này Cô Nguyệt Dạ rất am hiểu, hàn lân thánh thủ nói:
“Có thể là có, chỉ là có điều tương đối phiền toái. Ta cảm thấy Từ Sương
Lâm không đến mức cho hắn ăn quả lăng trì sau đó phí tâm tư giúp hắn
đem lời nguyền rủa của quả ấy phá giải đi, làm vậy hoàn toàn không có ý
nghĩa.”
Khương Hi nói: “Mặc kệ như thế nào, Nam Cung Liễu ở trong này. Từ
Sương Lâm đương nhiên cũng ở tông miếu, cung điện này. Cuối cùng lần
này chúng ta không phải về tay không.”
Hắn nói như vậy, bỗng nhiên ánh mắt thoáng nhìn bóng dáng lay động
phía xa xa. Khương Hi quay đầu, những người khác nhìn theo ánh mắt của
hắn. Nhìn thấy lưng của tiền nhiệm chưởng môn Nho Phong Môn mang
một sọt quýt đầy, từ rừng cây đi ra. Trong tay hắn còn chống một cái trượng
mũi nhọn, gõ cộc cộc trên nền đất, đi lại nhẹ nhàng. Chờ hắn đi đến gần là
có thể nhìn thấy trên mặt hắn lại có thể nụ cười xán lạn.
Vốn dĩ Nam Cung Tứ đã muốn hạ quyết tâm không nhìn tới, nhưng cuối
cùng lại nhịn không được. Hắn ngẩng đầu liếc nhìn phụ thân của mình.
Lông mi hắn tựa như sợi bông trong gió,lã chã mà run rẩy. Giờ phút này

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.