HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1965

hắn.
Hiện giờ rốt cuộc hắn có thể che chở mẹ.
Tuy rằng đây chẳng qua chỉ là một hồi hoa trong gương, trăng trong nước,
chẳng qua chỉ là một khối thi thể còn sót lại một chút ý thức lúc sinh thời,
ngay cả đến hồn phách cũng không hề có.
Nhưng, cũng đủ rồi.
Dung Yên cuộn tròn thân mình, dựa trong lòng ngực Nam Cung Tứ mà hơi
hơi phát run, qua một lúc nàng mới ngẩng mặt lên, trên mặt đã chảy đầy
huyết lệ do tác dụng của quân cờ Trân Lung.
Trong lòng Nam Cung Tứ chua xót, giơ tay lau lên khuôn mặt nàng, nhưng
không hiểu sao càng lau càng dơ, có lau thế nào cũng lau không sạch những
vết máu đó, hắn thống khổ mà nhắm mắt lại.
Dung Yên nói: “Ta có thể cảm giác được hắn…… Hắn đã cảm thấy ta……
Thời gian của ta không còn nhiều …… Con nghe đây, hắn chặt đứt huyết
khế, vì…… chính là muốn có thể cùng Long ma một lần nữa lập lại huyết
khế mới, đến lúc đó…… A!!”
Ý thức nàng dần trở nên mơ hồ, khó có thể tiếp tục.
Nhưng Nam Cung Tứ đã bừng tỉnh hiểu được, một chút huyết sắc cuối
cùng trên mặt hắn cũng đã biến mất: “Đến lúc đó, Võng Ly chỉ nghe mệnh
lệnh của một mình hắn, chúng ta ở Giao Sơn liền…. một người cũng trốn
không thoát?!”
“Tuyệt không thể như thế……”
“Tuyệt không thể như thế!”
Hai mẫu tử đồng thanh.
Nam Cung Tứ cúi đầu nhìn mẫu thân: “Có phải mẹ đã biết nên làm như thế
nào?”
“Nam Cung Nhứ tu luyện không tới nơi……” Sắc mặt Dung Yên hiện
ramột tia ý lạnh, “Hắn…… Hắn căn bản trấn áp không được quân cờ Trân
Lung…… Cho nên đã sinh ra phản phệ, ta cũng bởi thế…… mới có thể
biết một vài điều…… Ta biết phải làm thế nào —— con hãy nghe ta.”
Dung Yên nắm chặt cánh tayNam Cung Tứ, ánh mắt từng chút từng chút
mà đảo qua hàng loạt người bên ngoài, cuối cùng dừng lại trên người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.