HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1969

Khi sống móc tim mẫu thân, tư thông với chưởng môn Giang Đông Đường,
hại Lý trang chủ của Bích Đàm Trang, khiến Nho Phong Môn bị phá huỷ
trong cục diện rối ren và rõ ràng vấy bẩn danh tiếng của hắn cùng Diệp
Vong Tích khiến hai người hoảng sợ nhiều ngày không nơi để về như chó
nhà có tang, còn không phải là chó nhà có tang sao hắn có thể không hận
gã!!
Bội kiếm giơ lên, ánh sáng trắng như tuyết chiếu lên mặt Nam Cung Liễu.
Gương mặt không hề trẻ kia, mang theo vài phần an tường và bình tĩnh chỉ
trẻ con mới có.
Nam Cung Liễu nhìn Nam Cung Tứ, nên tay Nam Cung Tứ run lên, hắn
quay sang chỗ khác, hắn nói: “Ông lên đây.”
“Ngươi là ai? Sao lại muốn ta lên đó? Ta muốn ngồi đây, ta phải đợi bệ
hạ…”
“Bệ hạ cái gì!” Nam Cung Tứ gào lên với gã, tim đập thình thịch, máu chảy
rần rật dâng trào, sôi sục, “Đó là đệ đệ ông! Tiền đồ đâu hả Nam Cung
Liễu?! Đó là đệ đệ ông!!”
“Là đệ đệ cũng là bệ hạ đó.” Nam Cung Liễu bị doạ, lại co rúm vào,
“Ngươi đừng dữ thế, ngươi… Ngươi… Sao ngươi lại khóc rồi?”
Ta khóc ư?
Nam Cung Tứ ngơ ngẩn mà nghĩ.
Ta… Ta khóc ư?
Nước mắt đắng ngắt chảy xuống, cùng bội kiếm, rơi trên đất.
Nam Cung Tứ bỗng quỳ xuống, gào khóc.
Sao lại vậy?
Hắn hận gã, hắn cho rằng mình thực sự có thể ép phụ thân mình tới Long
Hồn Trì, tu bổ lại huyết khế Giao Sơn cùng Võng Ly.
Hắn vì sao không thể hận gã? Người trước mặt này hại mình không có nhà
để về, cửa nát nhà tan, hắn dựa vào đâu mà không hận?
Nhưng mà…
Nhưng mà thật sự không thể xuống tay nổi.
Khi ánh sáng trắng của kiếm chiếu lên mặt người này, lúc hắn nhìn thấy
nếp nhăn nơi khoé mắt của người này, hắn nhớ tới, thế nhưng là——

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.