HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1982

oan tương báo khi nào dứt, không cho ngươi tát lại, ngươi đồng ý không,
con lừa trọc ?”
Có người tức giận nói: “Nam Cung Nhứ miệng ngươi sạch sẽ ! Sao có thể
nói tiền bối như vậy ?”
“Ta mẹ nó cũng là tiến bối của ngươi đấy.” Từ Sương Lâm cười nói: “Bé
ngoan, miệng ngươi cũng sạch sẽ nhỉ !”
“………….”
Hoàng Khiếu Nguyệt vuốt râu nói: “Nam Cung Nhứ……”
Lời còn chưa nói xong, đối phương đã cắt lời, cong nửa khoé miệng bình
thường, nửa hư thối: “Lúc thương lượng, ngươi có thể gọi ta là Từ Sương
Lâm không? Ta không thích cái tên Nam Cung Nhứ này.”
Hoàng Khiếu Nguyệt phất tay áo: “Các hạ đòi công đạo, giết hai vị chưởng
môn kia, thì không nói gì nữa, sau đó tại sao lại móc mắt rất nhiều người,
còn có đạo lý gì chứ?”
Mặc Nhiên đứng ở bên cạnh vẫn luôn không nói gì, lúc này đột nhiên hỏi
một câu: “Cho nên, ngươi cần công bằng thôi, đúng không ?”
“………….” Ánh mắt Từ Sương Lâm từng tấc di chuyển, di chuyển tới mặt
Mặc Nhiên.
Bọn họ đứng đối diện trên thạch điện se se lạnh.
Trong mắt Mặc Nhiên, bóng dáng Từ Sương Lâm dần dần mơ hồ, hắn nhìn
thấy tựa hồ không phải nam nhân tứ chi hôi thối đang kéo dài hơi tàn.
Hắn xuyên qua Từ Sương Lâm, thấy một bóng dáng khác, đầu đội miện
ngọc châu, người mặc hoa bào hắc kim quét đất, hắn thấy Đạp Tiên Đế
Quân, thấy mình kiếp trước.
“Chúng ta trên đường đến có gặp Nam Cung Liễu, gã cứ gọi bệ hạ, ngươi
tự phong thần cho mình.” Mặc Nhiên nói, “Ngươi thành đế quân thiên cung
thế này, giữ quyền thẩm phán. Ngươi nói cái gì là đúng, thì nó đúng, ngươi
nói cái gì là sai, thì sai tới thái quá, ngươi cướp quyền sinh sát, đây chính là
công bằng của ngươi ?”
Từ Sương Lâm trầm mặc một lát, sau đó cười lạnh.
Vì thế Mặc Nhiên nhìn Đạp Tiên Quân cười lạnh, gương mặt anh tuấn tràn
đầy ý chế nhạo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.