HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1983

“Thì đã làm sao ? Ngươi cũng thấy rồi, ta cũng đã từng tin mà đợi chính
nhân quân tử như ngươi, tin cái gọi là thế gian công bằng, nhưng kết quả
thế nào ?”
Hắn dừng một chút, đi qua trước các thần võ, trong ánh mắt là ánh sáng
chớp động mãnh liệt: “Là các ngươi, đem ngươi cung phụng kẻ nhu nhược
là anh hùng, đạp anh hùng dưới chân. Là các ngươi, coi nỗ lực là cặn bã,
tôn nhà xí thành thần. Là các ngươi, coi nịnh nọt là thân thiện, biến ngạo
cốt thành đồ trưng bày——- đó là chuyện của chính ta, thế nào là không
nên đổ oán khí lên đầu kẻ vô tội——– ha, quả thực nực cười.”
Mặc Nhiên nhìn Đạp Tiên Quân cười lạnh càng ngày càng khoa trương,
dần dần biến thành nụ cười dữ tợn.
“Nghìn người sở dĩ cũng không phải mình ngươi, tội danh ngươi đeo trên
lưng có lẽ không phải là ngươi, ngươi đương nhiên chỉ có thể nói dân gian
tàn nhẫn ! Mà ta,cũng chỉ là dùng cách của mình, cầu một thiên hạ có đạo
lý mà thôi…….”
“………Thiên hạ có đạo lý ?” Mặc Nhiên đứng đối diện với Đạp Tiên
Quân, hắn hói, : “Ngươi vì đạo lý thiên hạ, giết bao nhiêu người. Ngươi tự
xưng đế, dưới chân chồng chất xương trắng, cuồn cuộn máu tươi, ngươi
chẳng lẽ chưa từng có chút xám hối nào ư ?”
“Có cái gì đáng sám hối. Ta giết bọn họ, nhưng ta tự cho họ cơ hội trọng
sinh, bọn họ sẽ trở thành quân cờ dưới trướng ta, từ nay hành động đều do
ta khống chế, từ nay trắng đen rõ ràng, ranh giới thiện ác rõ ràng, đây mới
là công đạo nhân gian.”
Mặc Nhiên trầm mặc trong giây lát, nói: “Xem ra, ngươi thật sự coi mình
thành thước đo nhân gian.”
“Ta chính là thước đo.”
Từ Sương Lâm phần phật đứng trong gió.
Trong mắt mọi người hắn là Nam Cung Nhứ.
Là Đạp Tiên Quân trong mắt Mặc Nhiên.
Hắn nói: “Ngươi xem nhìn Tiền Điện đi, ngươi không thấy đẹp à ? Người
lương thiện từng người an cư lạc nghiệp, kẻ đáng ghê tởm bị liệt hoả thiêu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.