HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2050

Mặc Nhiên dừng một chút, cuối cùng hắn chỉ lảo đảo nghiêng người, thấp
giọng nói một câu: “Mọi người ra ngoài trước đi.”
“MẶC NHIÊN!!”
Khàn cả giọng.
Chớp mắt như vậy, gương mặt nghiêng nghiêng của Mặc Nhiên, tựa hồ
quay qua nói gì đó, nhưng chung quy hắn vẫn không nói gì, không hề dừng
lại, không hề do dự. Hắn lên phía trước, bóng mờ trèo lên thân ảnh cao lớn
hắn, cuối cùng hắn biến mất ở cuối đường đi.
Theo sau hắn, người của các đại môn phái tranh nhau chạy ra, vận may thế
rào rạt, không thể ngăn cản, khi đi hoảng sợ, như cá lọt lưới.
Mặc Nhiên trong nước lũ dâng trào, như cá diếc qua kênh đào, một mình đi
tới.
Hắn không hề quay đầu lại, hắn không dám quay đầu lại.
Hắn thấy Diệp Vong Tích bên Long Hồn Trì trong đại điện, hắn qua đó, bế
xốc nàng còn chưa tỉnh dậy lên, đưa nàng rời đi.
Kỳ thật người nhảy vào long hồn trì, dùng mạng hiến tế có thể không phải
là Nam Cung Tứ, còn có thể là hắn.
Tuy rằng lúc ấy, Mặc Nhiên cũng không biết làm như vậy có thể khiến
Giao Sơn an ổn, nhưng hắn kỳ thật vẫn không chịu tin ——
Nếu mình có biết thì sao chứ? Thật sự sẽ chịu chết thay Nam Cung Tứ ư?
Hắn đã sống suốt hai đời, người đầy tội nghiệt lại có thể kéo dài hơi tàn,
nhưng Nam Cung Tứ mới hai mươi tuổi, còn chưa đi hết nửa đời người, đã
hoá thành tro bụi, không sư lại thứ gì.
Lý trí cho hắn biết Nam Cung Tứ đáng tồn tại trên nhân gian này hơn hắn,
nhưng con người, chung quy luôn có khát vọng được tồn tại.
Chợt nghe có người kêu thảm thiết phía sau: “Những quái vật đó, những
quái vật đó đuổi tới rồi!”
“Sao có thể?!”
Mặc Nhiên bỗng dưng quay người lại.
Tảng đá lớn trong dũng đạo lại từ từ hạ xuống lần nữa, nhưng những quân
cờ đó không có khả năng mở ra được, trừ phi——
Sắc mặt hắn chợt tái nhợt đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.