HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2180

Mặc Nhiên sửng sốt một chút, ngay sau đó sắc mặt trắng bệch: “Ngươi
muốn làm gì Tử Sinh Đỉnh?!”
“Đời này ngươi cũng không ngu ngốc.” Sư Muội cười cười, “Sư ca ngươi
một kinh hỉ nhỏ, ngươi tới là biết ngay.”
Trong cổ Mặc Nhiên tanh ngọt, mắt toé lửa, hắn giờ phút này thậm chí
thậm chí không biết mình bi thương hơn hay là phẫn nộ hơn, hắn lạnh
giọng quát: “Sư Muội, ngươi rốt cuộc muốn làm gì?! Ngươi rốt cuộc tính
toán cái gì?!! Không phải ngươi nói với ta, Tử Sinh Đỉnh là nhà của ngươi
à? Không phải ngươi nói với ta…… Ngươi được bá phụ cứu từ đám lưu
dân về…… Không phải ngươi nói với ta, đối với ngươi mà nói người quan
trọng nhất chính là bọn ta ư?!”
Giọng hắn tới cuối run rẩy, tay siết thành quyền, móng tay cắm sâu.
“…… Chẳng lẽ những thứ đó ngươi đều lừa ta? Chẳng lẽ nhiều năm như
vậy, hai đời ——” Mặc Nhiên nói tới đây, bỗng dưng dừng lại.
Hàn ý lạnh thấu xương ——
“Chẳng lẽ hai đời…… Ngươi đều tính kế ư?!”
Sư Muội không lên tiếng, áo rộng tay dài, phiêu nhiên đứng trên ngọn cây,
mỉm cười nhìn hắn. Mắt đào hoa cong lên, cằm nhòn nhọn, giữa sương mù
dày trong núi, như con cáo giữa đêm.
“Ngươi……” Mỗi chữ mỗi câu đều run rẩy giữa răng.
Đầu Mặc Nhiên hỗn loạn, ánh mắt hắn điên cuồng.
“Sư Muội, ngươi nói đi……”
Từ năm ôn nhu khuyên bảo bên giá nến, đến sau này làm bạn đồng hành,
như hình với bóng.
“Ngươi nói chuyện đi!”
Từ thiếu niên tinh tế như khối ngọc, đến sau khi Thiên Liệt xảy ra, giữa trời
tuyết lớn nằm trong lòng mình, nói với mình, đừng hận, đừng trách cứ sư
tôn.
Mặc Nhiên cơ hồ sắp tan vỡ: “Ngươi rõ ràng đã chết…… Là ta tận mắt
nhìn thấy…… Là ta mang thi thể ngươi về Tử Sinh Đỉnh…… Ngươi không
có khả năng là Sư Muội…… Ngươi…… Sao có thể……”
“Vì ngươi ngu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.