HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2189

Sư Muội cười tủm tỉm nói: “Hắn chính là sủng phi của Đạp Tiên Đế Quân,
ngươi nói có thể xấu xí sao?”
“Sủng phi…… Là có ý gì?”
Trên mặt Sư Muội ý cười càng sâu: “Sau này ngươi lớn lên sẽ biết. Bây giờ
ngươi giúp ta đi hái một ít quýt tới đây, đun thêm một chút nước ấm…..
Tính tình hắn kém như vậy, nếu lúc tỉnh lại không được hầu hạ tốt, sợ là sẽ
càng thêm tức giận.”
Nam Cung Liễu lập tức đi chuẩn bị.
Ngay lúc đi đến gần cửa, lại có chút do dự. Sư Muội thấy thế, liền hỏi hắn:
“Làm sao vậy?”
“Quả quýt……” Nam Cung Liễu do dự cắn ngón tay nói, “Bạn thân ca ca
biết khi nào bệ hạ trở về không?”
Bệ hạ trong miệng hắn, chính là chỉ Từ Sương Lâm.
Sư Muội tự nhiên sẽ không nói cho Nam Cung Liễu biết Từ Sương Lâm đã
chết, hắn mỉm cười nói: “Ngươi ngoan ngoãn nghe lời, làm việc cho tốt,
không bao lâu nữa bệ hạ sẽ trở về.”
Mắt Nam Cung Liễu sáng rực lên, lập tức đeo lên giỏ tre đặt bên cạnh cửa
mật thất, ra ngoài hái quýt.
Sư Muội nhìn hắn rời đi, sau một lúc lâu mới cười nói: “Thật thú vị. Lúc có
thần trí thì huynh đệ bất hoà, không có thần trí, ngược lại có huynh có đệ
như vậy…. Quả nhiên trên đời này có rất nhiều thứ chỉ khi còn nhỏ mới
thuần khiết nhất, một khi trưởng thành, tranh quyền đoạt lợi, liền ô uế.”
Hắn nói, quay đầu lại, vuốt ve gương mặt Sở Vãn Ninh.
“Ngươi xem, đại đa số Tu Chân giới đều là người như hắn, không đáng cho
ngươi bảo hộ.” Đầu ngón tay lướt qua từng đường nét trên gương mặt kiệt
xuất, Sư Muội thở dài nói, “Tại sao ngươi phải khổ vì những người này,
dốc hết sức lực, cắt đứt hồn phách, xé rách thời không, nhẫn nhục phụ
trọng…… Cùng ta đấu hai đời?”
Sở Vãn Ninh vẫn trong cơn hôn mê dĩ nhiên sẽ không trả lời hắn.
Đau khổ của kiếp trước và cơn ác mộng lúc này đang dày vò y, làm gương
mặt y càng thêm nóng, ấn đường nhíu chặt. Sư Muội chống cằm nhìn trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.