HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2239

Y khi đó nhàn nhạt, với ai cũng như gần như xa, không thích để ý việc
riêng của người khác.
Nhưng Sở Vãn Ninh bây giờ, lại cảm thấy Tiết Mông cũng được, Sư Muội
cũng thế, bọn họ mỗi một chữ, mỗi một biểu tình, thậm chí từng ánh sáng
trong mắt cũng thật trân quý.
Y muốn thấy nhiều hơn, được nghe thêm mấy câu.
Đây là hồng trần mà y, không thể có được.
Vì thế y hỏi: “Mua gì vậy?”
“Sư tôn muốn xem ạ?” Tiết Mông cao hứng phấn chấn mà lấy túi Càn
Khôn của mình, như dâng vật quý, “Mứt vỏ hồng, hạt thông, hoa quế
đường……”
Lải nhải đếm, chợt lấy hoa quế đường, đưa hết vào tay Sở Vãn Ninh.
“Mua nhiều, mấy thứ này cho sư tôn đó ạ.”
Sư Muội cũng mở túi mình ra, nhưng tựa hồ y không mua nhiều, lục đi lục
lại, không tìm được cái gì, bên tai liền có hơi hồng.
“……”
Sở Vãn Ninh nói: “Không cần cho ta nữa.” Y nhặt hai ba viên kẹo, trả phần
còn lại cho Tiết Mông. Dưới ánh trăng, ánh mắt y cơ hồ ướt át lại ôn nhu.
“Đã đủ rồi.”
Y biết Thời Không Sinh Tử Môn có thể đóng lại bất cứ lúc nào, y đã tiêu
hao sức của Cửu Ca quá mức, muốn mở lần nữa không dễ. Huống chi bên
kia cũng chỉ có mỗi đêm, về muộn, sợ bị Đạp Tiên Quân phát hiện.
Nhịn lại nỗi lòng khó yên, y hỏi: “Mặc Nhiên đâu? Không đi với các ngươi
à?”
Hai người hai mặt nhìn nhau, Tiết Mông nói: “Sau bữa trưa đã không thấy
hắn rồi.”
Sư Muội cũng nói: “Mấy hôm nay đệ ấy không ở cùng bọn ta, có lẽ có việc
riêng phải làm.”
Sở Vãn Ninh vì thế tới phòng đệ tử, nhưng trong phòng không có ai, lại đến
hội chùa tìm, cũng không nhìn thấy. Mắt thấy canh giờ không còn sớm,
càng thêm nóng lòng.
Nhíu lại mi suy tử nửa ngày, đột nhiên, y nhớ ra một chuyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.